Thứ Hai – Tuần 20 – TN2

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Hai – Tuần 20 – TN2 – Năm Chẵn

perfection 

Bài đọc: Eze 24:15-24; Mt 19:16-22

1/ Bài đọc I: 15 Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:

16 Hỡi con người, này Ta sẽ bất thần cất khỏi ngươi niềm vui của mắt ngươi. Nhưng ngươi không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc, không được để nước mắt trào ra.

17 Hãy rên rỉ âm thầm, đừng làm đám tang cho người chết; hãy đội khăn, đi dép; không được che râu ria; không được ăn bánh người ta đưa đến.

18 Tôi nói với dân chúng ban sáng, thì đến chiều vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi làm như lệnh ĐỨC CHÚA đã truyền cho tôi.

19 Dân chúng bảo tôi: “Ông không cắt nghĩa cho chúng tôi hiểu những gì ông đã làm sao?”

20 Tôi nói với họ: “Có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:

21 Hãy nói với nhà Ít-ra-en: ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta sẽ làm cho Nơi Thánh của Ta ra ô uế; nơi thánh đó là sức mạnh làm cho các ngươi hãnh diện, là niềm vui của đôi mắt các ngươi, là nơi các ngươi hằng quan tâm. Con trai con gái các ngươi đã bỏ lại sẽ ngã gục vì gươm.

22 Các ngươi cứ làm như tôi đã làm. Các ngươi đừng che râu ria, đừng ăn bánh người ta đưa đến.

23 Đầu đội khăn, chân đi dép; các ngươi sẽ không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc. Các ngươi sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của các ngươi; các ngươi sẽ nhìn nhau mà rên siết.

24 Ê-dê-ki-en sẽ nên điềm báo cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm y như nó đã làm. Khi sự việc xảy ra, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, là Chúa Thượng.

2/ Phúc Âm: 16 Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng: “Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời? “

17 Đức Giê-su đáp: “Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.”

18 Người ấy hỏi: “Điều răn nào? ” Đức Giê-su đáp: “Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian.

19 Ngươi phải thờ cha kính mẹ”, và “Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.”

20 Người thanh niên ấy nói: “Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?”

21 Đức Giê-su đáp: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.”

22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. 


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Điều kiện để trở nên hòan thiện.

Để hiểu các bài đọc hôm nay và trong hết tuần này, một nguyên tắc căn bản và quan trọng về thứ tự ưu tiên của cuộc đời cần đưa ra để hướng dẫn mọi hành động của con người: 1/ Kính mến Chúa trên hết mọi sự. 2/ Yêu tha nhân như yêu chính mình. 3/ Quí mến các của cải vật chất. Nguyên tắc căn bản này không khó chấp nhận cho những Kitô hữu vì đó là điều căn bản của cả Cựu Ước lẫn Tân Ước. Theo nguyên tắc này, khi có sự xung đột giữa các hành động, con người phải chọn đúng theo thứ tự ưu tiên của nó: Thiên Chúa trên hết, thứ đến con người, sau cùng là vật chất. Chúng ta sẽ nhận ra hầu như tất cả các tội lỗi là vì chọn đảo ngược các thứ tự này.

Nắm vững nguyên tắc căn bản này, chúng ta đi vào các Bài đọc để tìm hiểu xem ai đã chọn đúng và ai đã chọn sai trong các Bài đọc này. Trong bài đọc I, tiên tri Ezekiel đã chọn làm theo lời Đức Chúa dạy, ông đã không biểu lộ lòng thương tiếc người vợ yêu quí ra bên ngoài như than khóc; nhưng chỉ âm thầm mà thôi. Con cái Israel đã chọn sai, vì họ chọn để thương tiếc Đền Thờ thay vì yêu thương Đấng ngự trong đó. Trong Phúc Âm, khi một người chạy đến hỏi Chúa Giêsu bí quyết làm sao để nên trọn lành, Ngài nói anh về bán hết gia tài và phân phát cho người nghèo, thì sẽ được một kho tàng trên trời, rồi đến theo Chúa. Anh buồn rầu bỏ đi, vì anh chọn của cải hơn là Thiên Chúa và tha nhân.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Sự ra đi của vợ Êzêkiel được so sánh với sự phá hủy của Đền thờ Jêrusalem.

Tiên tri Êzêkiel đã chọn đúng để sống và làm theo Lời Chúa dạy: “Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng: Hỡi con người, này Ta sẽ bất thần cất khỏi ngươi niềm vui của mắt ngươi. Nhưng ngươi không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc, không được để nước mắt trào ra.

Hãy rên rỉ âm thầm, đừng làm đám tang cho người chết; hãy đội khăn, đi dép; không được che râu ria; không được ăn bánh người ta đưa đến. Tôi nói với dân chúng ban sáng, thì đến chiều vợ tôi chết. Sáng hôm sau, tôi làm như lệnh Đức Chúa đã truyền cho tôi.”

Còn gì quí hơn người vợ thân yêu của mình, thế mà Chúa truyền cho tiên tri không đựơc thương tiếc, không được làm đám tang cho vợ, không được làm các phong tục như người ta vẫn làm cho người chết, ngay cả không được chảy nước mắt mà chỉ được thương tiếc trong lòng! Tiên tri đã chọn làm vui lòng Chúa hơn làm vừa lòng người đời.

Mục đích của những hành động kỳ lạ này là để dạy cho Israel một bài học. Khi dân chúng bảo ông: “Ông không cắt nghĩa cho chúng tôi hiểu những gì ông đã làm sao?” Ông nói với họ: “Có lời Đức Chúa phán với tôi rằng: Hãy nói với nhà Israel: Đức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta sẽ làm cho Nơi Thánh của Ta ra ô uế; nơi thánh đó là sức mạnh làm cho các ngươi hãnh diện, là niềm vui của đôi mắt các ngươi, là nơi các ngươi hằng quan tâm. Con trai con gái các ngươi đã bỏ lại sẽ ngã gục vì gươm. Các ngươi cứ làm như tôi đã làm. Các ngươi đừng che râu ria, đừng ăn bánh người ta đưa đến. Đầu đội khăn, chân đi dép; các ngươi sẽ không được thương tiếc người chết, không được khóc lóc. Các ngươi sẽ chết dần chết mòn vì lỗi lầm của các ngươi; các ngươi sẽ nhìn nhau mà rên siết. Êzêkiel sẽ nên điềm báo cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm y như nó đã làm. Khi sự việc xảy ra, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Đức Chúa.”

Nhà Israel đã chọn sai và hậu quả là họ bị Thiên Chúa phạt. Thay vì chọn (1) kính mến Thiên Chúa và (2) yêu thương tha nhân như chính mình, họ đã chọn (3) quí mến Đền Thờ. Họ đã quay lưng lại với Thiên Chúa để chạy theo thờ lạy các thần ngọai bang. Họ đã dùng quyền để chiếm đoạt ruộng đất và nhà cửa của dân nghèo, giết các tiên tri của Chúa và đổ máu người vô tội. Lơ là hai điều quan trọng hơn để bám lấy Đền Thờ, có ích lợi gì đâu? Chúa chọn để dạy cho họ một bài học bằng cách cho phá hủy Đền Thờ.

2/ Phúc Âm: Bán mọi sự để đổi lấy Nước Trời.

“Gọi Thiên Chúa tốt lành” hay “hỏi về điều tốt?” Trong khi Marcô và Luca tường thuật: Tại sao anh gọi ta tốt lành? (Mk 10:18, Lk 18:19) Matthêu tường thuật: “Sao anh hỏi tôi về điều tốt? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn.” Cả hai cách hỏi đều có thể xảy ra nhưng Matthêu muốn nhấn mạnh đến hành động nhiều hơn là tri thức.

Chúa cố ý chỉ đá động đến “vế hai”của Thập Giới, những điều liên quan tới con người, mà không đề cập đến “vế đầu,” những gì liên quan tới Thiên Chúa. Lý do Chúa muốn chú trọng đến cách cư xử giữ người với người trước khi giữa người với Thiên Chúa. Ngài cũng đảo lộn giới răn thứ 4 xuống sau cùng. Phúc Âm tường thuật: Người ấy hỏi: “Điều răn nào?” Đức Giêsu đáp: “Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. Ngươi phải thờ cha kính mẹ, và Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình.”

Điều kiện để trở nên hoàn thiện: Người thanh niên ấy nói: “Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?” Đức Giêsu đáp: “Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi.” Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.

Nếu trong cách đối xử với con người còn chưa được hoàn thiện, hy vọng gì được hoàn thiện trong cách đối xử với Thiên Chúa? Chúa bảo anh hãy đi bán tài sản để đem cho người nghèo có nghĩa Ngài bảo anh hãy chọn yêu tha nhân hơn là yêu của cải vật chất. Nhưng anh buồn rầu bỏ đi vì anh muốn chọn của cải hơn yêu thương tha nhân! Nếu vật chất anh đã không bỏ thì khi Chúa đòi hy sinh bản thân để vác thánh giá, làm sao anh có thể làm được?

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Điều kiện để trở nên hoàn thiện là lựa chọn và sống đúng theo nguyên tắc căn bản này.

– Rất nhiều lần trong cuộc đời, chúng ta đã chọn để đảo ngược thứ tự của nguyên tắc này; đã vậy lại còn tìm cách để biện minh cho sự lựa chọn của mình.

– Nếu không dám hy sinh cho tha nhân là những người sống gần gũi, làm sao chúng ta có thể hy sinh chọn Thiên Chúa, Đấng vô hình? 

Skip to content