Thứ Năm – Tuần 17 – TN2

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Năm – Tuần 17 – TN2

Bài đọc: Jer 18:1-6; Mt 13:47-52

1/ Bài đọc I: 1 Có lời ĐỨC CHÚA phán với ông Giê-rê-mi-a rằng:

2 “Ngươi hãy trỗi dậy và xuống nhà thợ gốm, ở đó Ta sẽ cho ngươi nghe lời Ta.”

3 Tôi xuống nhà thợ gốm, và này anh ta đang sử dụng chiếc bàn xoay hai bánh.

4 Nhưng chiếc bình anh đang nắn bị hỏng, như có lúc xảy ra khi thợ gốm nặn đất sét. Anh làm lại một chiếc khác đúng như anh thấy cần phải làm.

5 Bấy giờ có lời ĐỨC CHÚA phán với tôi rằng:

6 “Hỡi nhà Ít-ra-en, đối với các ngươi, Ta lại không thể làm được như người thợ gốm này hay sao? Sấm ngôn của ĐỨC CHÚA. Này hỡi nhà Ít-ra-en, đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy.

2/ Phúc Âm: 47 “Nước Trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá.

48 Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài.

49 Đến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính,

50 rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.

51 “Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không? ” Họ đáp: “Thưa hiểu.”

52 Người bảo họ: “Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước Trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ.”


 

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Cần biết mình trong mối tương quan với Thiên Chúa.

Khi con người càng giàu có và tiến bộ văn minh, con người càng xa Thiên Chúa; ngược lại, ở những nước nghèo khổ và chậm phát triển, con người dễ tin tưởng vào Thiên Chúa hơn. Một ví dụ dẫn chứng: Đức Giáo Hoàng Benedict đã hơn một lần cảnh cáo các nước Âu Châu đang mất dần đi đức tin, gia sản Kitô giáo của mình; đang khi đó ở Phi Châu và Á Châu, số tín hữu và linh mục lại gia tăng rất nhiều. Lý do nào đã đưa con người xa Thiên Chúa khi họ trở nên giàu có và thụ hưởng một nếp sống văn minh hơn? Có phải khi con người giàu có và tiến bộ, Thiên Chúa không còn chỗ đứng trong cuộc đời của họ nữa?

Các bài đọc hôm nay cho chúng ta một cái nhìn xác thực về vấn đề này. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah được Thiên Chúa mặc khải sự khôn ngoan khi ông chứng kiến người thợ gốm làm việc. Như nắm đất sét trong tay thợ gốm, ông có thể nặn ra những chiếc bình khác nhau; nếu có chiếc bình nào không đúng ý, ông có thể loại bỏ hoặc sửa lại cho vừa ý. Thiên Chúa cũng thế, Ngài có thể sáng tạo nên những con người khác nhau; nếu một người trở nên không đúng ý Thiên Chúa, Ngài có thể loại bỏ hay sửa chữa cho hợp với thánh ý của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra hai hình ảnh để mời gọi con người suy nghĩ. Thứ nhất, như chiếc lưới thả xuống biển và bắt lên mọi cá tốt cũng như cá xấu, người ngư phủ ngồi lựa cá tốt cho vào giỏ, cá xấu quăng đi; thiên thần của Thiên Chúa cũng gom nhặt tất cả mọi người, người công chính cho vào Nước Trời, trong khi những người xấu nết bị quăng ra ngoài. Thứ hai, như một quản gia tích trữ trong kho cả những cái cũ lẫn cái mới, Nước Trời cũng bao gồm cả cái cũ lẫn cái mới, chứ không phải chỉ có những cái mới mà thôi.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Đất sét ở trong tay người thợ gốm thế nào, các ngươi ở trong tay Ta cũng như vậy.

Mặc khải của Thiên Chúa cho con người không chỉ bằng lời nói, nhưng còn bằng hình ảnh, vì chúng giúp con người dễ cảm nhận hơn. Những thị kiến các ngôn sứ nhìn thấy, không nhất thiết phải từ trời; nhưng có thể từ những kinh nghiệm nhìn thấy hằng ngày. Thiên Chúa ban ơn linh hứng cho các ngôn sứ, để ông có thể hiểu một chân lý cao sâu đàng sau những gì đang thấy, trước khi loan truyền lại cho dân chúng.

1.1/ Hình ảnh đất sét ở trong tay người thợ gốm: Trình thuật hôm nay muốn diễn tả: Đất sét chỉ là chất liệu. Nó không thể đòi người thợ gốm tạo thành chiếc bình thay vì cái nồi. Óc sáng tạo là ở nơi người thợ gốm, ông có thể nặn lên bất cứ hình ảnh nào ông muốn. Khi nặn một đồ vật bị hỏng, ông có thể vứt đi, hoặc nhồi đất sét để nặn lại. Đất sét không có một chút uy quyền gì đối với người thợ gốm.

Bàn xoay (obnayim) chỉ tìm thấy ở đây, là hai cối đá được nối kết với nhau bằng một trục đứng. Cối đá ở dưới được điều khiển bằng chân; trong khi cối đá ở trên được điều khiển bằng tay (Sir 38:29-30). Chiếc bình bị hỏng vì nhiều lý do, nhưng lý do chính yếu là nó không theo đúng ý của người thợ gốm. Khi thấy không hợp ý, người thợ gốm có quyền vứt đi để nặn chiếc bình khác hay sửa chữa cho đúng ý. Đây chính là ý chính của thị kiến.

1.2/ Con người ở trong tay Thiên Chúa: Trình thuật hôm nay có ý muốn nói: Thiên Chúa chính là người thợ gốm. Israel chính là đất sét trong tay Ngài. Thiên Chúa có thể (yasar), có nghĩa “nặn” hay “sáng tạo” nên những con người khác nhau. Ý tưởng con người là đất sét rất phổ thông trong vùng Cận Đông, và nguồn gốc của nó liên quan với thợ gốm.

Ý chính của trình thuật là con người hoàn toàn tùy thuộc vào Thiên Chúa cho sự hiện hữu của họ. Thiên Chúa có thể làm cho con người trở thành một thọ tạo tốt đẹp nhất, như người thợ gốm làm một chiếc bình đẹp nhất. Chiếc bình không thể nói với thợ gốm: Tự tôi làm ra chiếc bình đẹp này. Như đất sét không thể truyền cho người thợ gốm nặn mình thành cái gì mình muốn hay đừng nặn những gì mình không muốn; con người cũng không thể yêu cầu Thiên Chúa tạo họ thành những gì họ muốn, và họ cũng không thể trở thành những gì mà Thiên Chúa không muốn.

Trong thực tế, khi vật chất tương đối đầy đủ hay hưởng thụ các văn minh tiến bộ, con người thường có khuynh hướng kiêu hãnh: coi như tất cả những gì mình sở hữu là do chính mình tạo nên. Vì quên nguồn gốc nên họ coi họ như chủ nhân và làm bất cứ điều gì họ muốn. Họ khinh thường những điều răn Chúa dạy và coi những điều này như là dây xích giới hạn sự tự do của họ.

2/ Phúc Âm: Nước Trời giống như lưới cá thả xuống biển gom được đủ thứ cá.

2.1/ Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính: Chúa Giêsu dùng hình ảnh người ngư phủ ngồi lựa cá để nhắc nhở cho dân chân lý này: Chẳng có ngư phủ nào dại dột bỏ chung cá tốt với cá xấu. Trái lại, ông sẽ ngồi chọn lựa: cá tốt bỏ vào giỏ, cá xấu quăng ra ngoài. Cũng vậy, trong Ngày Phán Xét, Chúa sẽ sai các thiên thần của Ngài lựa những người tội lỗi ra khỏi những người công chính, và quăng họ vào lò lửa, ở đó họ sẽ phải khóc lóc và nghiến răng! Nếu con người biết họ sẽ không thể vào Nước Trời nếu cứ mang trong mình đủ mọi tội lỗi, họ phải biết ăn năn trở lại và tập sống thành người tốt hơn.

2.2/ Nước Trời giống như chủ nhà kia lấy ra từ trong kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ: Chúa dùng hình ảnh của người luật sĩ đã được học hỏi thông thạo về Nước Trời: Ông giống như người quản gia, mang ra từ kho tàng của mình cả cái mới lẫn cái cũ. Qua hình ảnh này, Chúa cho dân chúng thấy Nước Trời không chỉ toàn cái cũ, cũng không chỉ toàn cái mới; mà là cả cũ lẫn mới. Nếu hiểu Nước Trời là chính Chúa Giêsu, từ nơi Ngài tập trung cả cái cũ lẫn cái mới, cả Cựu Ước lẫn Tân Ước. Ngài đến để làm trọn những gì Cựu Ước đã nói về Ngài.

Một trong những thái độ vô cùng nguy hiểm của con người thời đại là thái độ “có mới nới cũ.” Những người này chủ trương phải đạp đổ hay ít nhất xét lại tất cả quá khứ và xây dựng lại từ đầu. Họ quên đi rằng không phải tất cả những gì cũ là dở và những gì mới đều hay; chưa chắc cái mới đã tốt bằng cái cũ, và rất nhiều lần cái mới là kiện toàn của cái cũ. Những tiến bộ của khoa học không nên làm con người xa Thiên Chúa; nhưng phải là lý do để con người tiến gần Chúa hơn, vì Thiên Chúa đã cho con người có khôn ngoan để khám phá ra những trật tự mà Thiên Chúa đã cho tiềm ẩn trong thế giới.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Con người do Thiên Chúa tạo dựng và điều khiển. Chúng ta không bao giờ được kiêu hãnh coi mình trên Thiên Chúa hay không cần đến Ngài. Trái lại, chúng ta cần khiêm nhường nhìn nhận mình chỉ là loài thụ tạo trước mặt Chúa và không thể sống thiếu Ngài.

– Chúng ta sẽ chết và bị phán xét trong Ngày Tận Thế. Ngày Tận Thế không phải do trí tưởng tượng nhưng do chính Con Thiên Chúa đã mạc khải. Trong ngày này, chúng ta sẽ phải trả giá tất cả các việc mình đã làm khi còn sống nơi thế gian, và sẽ được vào Nước Trời hay bị quăng ra ngoài là do hậu quả của các việc làm này.

– Vì những chân lý này mà chúng ta phải sống rất khôn ngoan đang khi còn sống trên thế gian. Chúng ta phải cẩn thận tuân giữ luật Chúa, càng văn minh bao nhiêu càng cần giữ luật nghiệm nhặt bấy nhiêu. Chúng ta đừng sống như không có nguồn gốc và cũng đừng sống như không có ngày mai. 

Skip to content