Thứ Bảy – Tuần 9 – TN2

 

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Bảy – Tuần 9 – TN2 – Năm Chẵn

Bài đọc: 2 Tim 4:1-8; Mk 12:38-44.

1/ Bài đọc I: 1 Trước mặt Thiên Chúa và Đức Giê-su Ki-tô, Đấng sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết, Đấng sẽ xuất hiện và nắm vương quyền, tôi tha thiết khuyên anh:

2 hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.

3 Thật vậy, sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng theo những dục vọng của mình mà kiếm hết thầy này đến thầy nọ, bởi ngứa tai muốn nghe.

4 Họ sẽ ngoảnh tai đi không nghe chân lý, nhưng hướng về những chuyện hoang đường.

5 Phần anh, hãy thận trọng trong mọi sự, hãy chịu đựng đau khổ, làm công việc của người loan báo Tin Mừng và chu toàn chức vụ của anh.

6 Còn tôi, tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi.

7 Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin.

8 Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho tôi, nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.

2/ Phúc Âm: 38 Trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng.

39 Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc.

40 Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.”

41 Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền.

42 Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma.

43 Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói: “Thầy bảo thật anh em: bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.

44 Quả vậy, mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.”


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy vững tin nơi sự quan phòng của Thiên Chúa.

Cuối tuần qua, sau khi làm lễ ở một cộng đoàn nọ, tôi mời gọi một chú giúp lễ chừng 12 hay 13 tuổi đi tu. Chú trả lời ngay: Không! Khi tôi hỏi lý do, chú bé trả lời: vì con muốn làm thật nhiều tiền. Tôi hỏi tiếp: con có muốn lên Thiên Đàng không? Chú ngập ngừng trả lời: Có! Tôi nói tiếp: khi con về với Chúa, Ngài đâu hỏi con làm được bao nhiêu tiền! Ngài chỉ hỏi: con đã làm lợi được gì cho Ta thôi. Con về nhà và suy nghĩ lại đi.

Muốn có tiền thật nhiều để hưởng thụ là một trong những lý do chính ngăn cản con người vào Nước Chúa. Trường hợp của chàng thanh niên giầu có đến hỏi Chúa là một trường hợp điển hình. Các bài đọc hôm nay muốn khuyên con người hãy vững tin nơi sự quan phòng của Thiên Chúa để trung thành rao giảng Tin Mừng để lo cho phần rỗi linh hồn của tha nhân trên hết các lợi lộc vật chất. Trong bài đọc I, Phaolô khuyên môn đệ Timothy phải trung thành rao giảng mọi nơi và mọi lúc, thuận tiện hay không thuận tiện, không phải cho những lợi ích thấp hèn; nhưng cho phần thưởng muôn đời không hư nát. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khuyên khán giả đề phòng các kinh-sư lạm dụng việc đạo đức để mưu cầu lợi nhuận cá nhân. Ngài khen ngợi một bà góa đã ủng hộ vào Đền Thờ từ cái túng thiếu của mình. Việc làm của bà chứng minh bà hoàn toàn tin tưởng nơi tình yêu quan phòng của Thiên Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Hãy rao giảng lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện.

1.1/ Những khó khăn trong việc rao truyền Lời Chúa

(1) Lý do phải trung thành rao giảng: Phaolô đưa ra hai lý do chính để chỉ thị Timothy phải trung thành rao giảng Tin Mừng: Thứ nhất, Đức Kitô sẽ phán xét kẻ sống và kẻ chết; không một ai và không một hành động nào của con người thoát khỏi sự phán xét của Ngài. Thứ hai, Ngài sẽ xuất hiện và nắm vương quyền; lúc đó, Ngài sẽ trả công cho mỗi người tùy theo việc làm của họ. Vì thế, anh “hãy rao giảng Lời Chúa, hãy lên tiếng, lúc thuận tiện cũng như lúc không thuận tiện; hãy biện bác, ngăm đe, khuyên nhủ, với tất cả lòng nhẫn nại và chủ tâm dạy dỗ.”

Nhiều người chủ trương: “gió chiều nào che chiều đó,” khi hoàn cảnh xã hội đã đổi, họ cũng phải thay đổi sao cho phù hợp; vì nếu không thay đổi sẽ bị người khác ghét và không trở thành phổ thông. Vì thế, nhiều nhà rao giảng có khuynh hướng thay đổi cách giảng dạy: họ chỉ nói những gì khán giả thích và tránh đề cập những tội mà khán giả đang mang trong mình. Tiên tri Jeremiah đã tuyên sấm nặng nề cho các ngôn sứ giả này: Họ sẽ phải chịu trách nhiệm về sự hư đi của khán giả.

(2) Khuynh hướng thay đổi của con người: Phaolô nói trước cho môn đệ mình biết về sự thay đổi của khán giả: “Thật vậy, sẽ đến thời người ta không còn chịu nghe giáo lý lành mạnh, nhưng vì ngứa tai, họ sẽ tìm kiếm cho họ những nhà rao giảng thích hợp với sở thích của họ, và sẽ quay lưng lại với sự thật và hướng về những chuyện hoang đường.” Điều này không lạ, vì theo tâm lý con người, họ không muốn ai làm cho họ phải cắn rứt về những chuyện họ đang mang trong lòng; nhưng chỉ muốn ai khen những chuyện họ làm hoặc nói những chuyện vui cười để giải trí. Nhà rao giảng Tin Mừng chân chính không được chiều theo thị hiếu của khán giả, như Phaolô khuyên nhủ Timothy: “anh hãy thận trọng trong mọi sự, hãy chịu đựng đau khổ, làm công việc của người loan báo Tin Mừng và chu toàn chức vụ của anh.”

1.2/ Hãy cố gắng dành cho được phần thưởng không hư nát: Câu hỏi quan trọng đặt ra cho mọi người: Họ muốn làm vừa lòng ai? Thiên Chúa hay con người? Họ muốn làm vừa lòng Thiên Chúa để lãnh phần thưởng bất diệt là sự sống đời đời, hay làm vừa lòng con người để lãnh phần thưởng mau hư nát. Thánh Phaolô cho chúng ta một tấm gương để soi chung: “Còn tôi, tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi. Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin. Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho tôi, nhưng còn cho tất cả những ai hết tình mong đợi Người xuất hiện.”

2/ Phúc Âm: Bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết.

2.1/ Rao giảng Lời Chúa không phải để được lợi lộc vật chất: Các tín hữu quí trọng các linh mục và tu sĩ, vì họ đã hy sinh cuộc đời cho việc rao giảng Tin Mừng để mưu cầu phần rỗi cho tha nhân. Bộ áo họ khoác lên người chứng minh sự hy sinh và từ bỏ mọi sự; nhưng xấu hổ thay, có những linh mục và tu sĩ lại lợi dụng chính chiếc áo để đánh lừa niềm tin của các tín hữu. Đó là điều mà Chúa Giêsu muốn đề phòng cho các tín hữu: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng.

Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ.”

Lời Chúa cảnh tỉnh cho các tín hữu nhưng cũng là lời cảnh tỉnh cho các linh mục và tu sĩ: “Họ sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Nhiều niềm tin của các tín hữu đã bị lung lay khi chứng kiến những sự lạm dụng này; nhưng các tín hữu cũng phải hiểu: Họ tin Thiên Chúa và Đức Kitô, chứ không tin vào những con người đi theo Ngài. Nếu các linh mục và tu sĩ phản ánh trung thực của Đức Kitô, hãy đến và cộng tác với họ để mở mang Nước Chúa; nếu không, hãy cầu xin cho họ biết sống đúng với chức vụ của họ. Là người ai cũng có thể sa ngã và cần được tha thứ; nhưng đừng lợi dụng bộ áo để đánh lừa và làm cho các tín hữu xa Thiên Chúa.

2.2/ Kẻ cho nhiều sẽ được lãnh nhận nhiều hơn: Rất nhiều lần trong Tin Mừng, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến việc tin tưởng nơi sự quan phòng của Thiên Chúa. Nếu Ngài chăm sóc cho bông huệ ngoài đồng và chim sẻ nay còn mai mất, huống hồ những người con mà Đức Kitô đã đổ máu đào chuộc tội cho! Nhưng rất nhiều tín hữu không tin vào lời hứa này, họ vẫn tin họ phải dành dụm để lo cho tương lai, mà không cần biết những người chung quanh đang sống thiếu thốn tới đâu.

Điều Chúa khen bà góa nghèo là niềm tin của bà vào sự quan phòng của Thiên Chúa: “mọi người đều rút từ tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó; còn bà này, thì rút từ cái túng thiếu của mình mà bỏ vào đó tất cả tài sản, tất cả những gì bà có để nuôi sống mình.” Bà đã không có nhiều tiền lại phải chịu cảnh góa bụa; nhưng bà không lo ngày mai sẽ ra sao, vì bà tin Thiên Chúa sẽ không để cho một người con tin tưởng nơi Ngài phải chết đói.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Thiên Chúa cho chúng ta sống trong thế gian một thời gian là để chúng ta chứng minh lòng tin tưởng của chúng ta nơi Ngài trước khi cho chúng ta hưởng sự sống đời đời.

– Mục đích cuộc đời chúng ta là làm mọi cách để được hưởng sự sống đời đời và lo sao cho mọi người cũng được như vậy.

– Chúng ta đừng bao giờ lạm dụng việc đạo đức để mưu cầu lợi nhuận cá nhân; nhưng hãy để Thiên Chúa là Đấng thấu suốt mọi sự trả công cho chúng ta.

Skip to content