Thứ Năm – Tuần 9 – TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Năm – Tuần 9 – TN1 – Năm lẻ

 

Bài đọc: Tob 6:11, 7:1, 9-14, 8:4-7; Mk 12:28-34.

1/ Bài đọc I: 11 Thiên sứ Ra-pha-en nói với cậu Tô-bi-a: “Em Tô-bi-a!” Cậu đáp: “Em đây!” Thiên sứ bảo: “Đêm nay, chúng ta phải trọ nhà ông Ra-gu-ên. Ông này là bà con của em và có cô con gái tên là Xa-ra. 1 Khi vào tới Éc-ba-tan, Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en: “Anh A-da-ri-a, xin anh dẫn em tới thẳng nhà ông Ra-gu-ên, người anh em của chúng tôi.” Và thiên sứ dẫn cậu tới nhà ông Ra-gu-ên. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ chào ông trước. Ông đáp: “Chào các anh! Chúc các anh mạnh khỏe!” Rồi ông dẫn họ vào nhà. 9 Tắm rửa xong, họ vào bàn, nghiêng người xuống để dùng bữa. Cậu Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en: “Anh A-da-ri-a, xin anh nói với ông Ra-gu-ên gả cô em gái Xa-ra cho em!” 10 Nghe lời ấy, ông Ra-gu-ên bảo cậu thanh niên: “Này cháu, cháu cứ ăn uống qua đêm nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền cưới Xa-ra, con gái của chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn ông nào khác ngoài cháu, vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này cháu, nhất định chú phải cho cháu biết sự thật: 11 Chú đã gả nó cho bảy người trong số anh em của chúng ta, nhưng họ đều chết cả, ngay trong đêm họ đến gần nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Đức Chúa sẽ xếp đặt cho chúng con. 12 Tô-bi-a nói: “Cháu sẽ không ăn uống gì kể từ bây giờ, cho đến khi chú định đoạt về chuyện của cháu.” Ông Ra-gu-ên nói: “Thì chú đang làm đây. Em nó được gả cho cháu là chiếu theo phán quyết của sách Mô-sê, và em nó được gả cho cháu cũng là do Trời định. Vậy cháu hãy đón nhận cô em cháu đây. Từ nay, cháu là anh nó và nó là em của cháu. Từ hôm nay và mãi mãi, nó được gả cho cháu. Con ơi! Đức Chúa trên trời sẽ cho chúng con đêm nay được toại nguyện; Người sẽ thương xót và cho chúng con được bình an.” 13 Rồi ông Ra-gu-ên gọi Xa-ra, con gái ông. Cô đến bên ông; ông cầm lấy tay cô, trao cho Tô-bi-a và nói: “Con hãy đón nhận em con chiếu theo Lề Luật và phán quyết ghi trong sách Mô-sê dạy phải cho nó làm vợ của con. Hãy lấy nó và đưa nó an lành mạnh khoẻ về nhà cha con; xin Thiên Chúa trên trời ban cho chúng con được bình an! ” 14 Ông gọi mẹ cô và bảo đem giấy tới rồi viết tờ hôn thú cam kết là đã gả cô cho cậu chiếu theo phán quyết của Luật Mô-sê. 4 Khi thân nhân đã ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Tô-bi-a ngồi dậy, ra khỏi giường và nói với Xa-ra: “Đứng lên, em! Chúng ta hãy cầu nguyện, nài xin Đức Chúa để Người xót thương và ban ơn cứu độ cho chúng ta!” 5 Cô đứng lên, rồi cả hai bắt đầu cầu nguyện và nài xin cho mình được cứu độ. Tô-bi-a bắt đầu như sau: “Lạy Thiên Chúa của tổ tiên chúng con. Xin chúc tụng Chúa, xin chúc tụng Thánh Danh đến muôn thuở muôn đời! Các tầng trời và toàn thể công trình của Chúa phải chúc tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời!

6 Chính Chúa đã dựng nên ông A-đam, dựng nên cho ông một người trợ thủ và nâng đỡ là bà E-và, vợ ông. Và dòng dõi loài người đã sinh ra từ hai ông bà. Chính Chúa đã nói: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một người trợ thủ giống như nó. 7 Giờ đây, không phải vì lòng dục, mà con lấy em con đây, nhưng vì lòng chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già.”

2/ Phúc Âm: 28 Có một người trong các kinh sư đã nghe Đức Giê-su và những người thuộc nhóm Xa-đốc tranh luận với nhau. Thấy Đức Giê-su đối đáp hay, ông đến gần Người và hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?” 29 Đức Giê-su trả lời: “Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. 30 Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi.

31 Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.” 32 Ông kinh sư nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. 33 Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” 34 Đức Giê-su thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu! ” Sau đó, không ai dám chất vấn Người nữa.



GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Con người phải chân thành yêu thương Thiên Chúa và tha nhân.

           

            Để có thể sống hạnh phúc trong cuộc đời và đạt được đích điểm mà Thiên Chúa đã dự phóng, con người cần phải làm theo những gì Ngài dạy: đó là phải yêu thương Thiên Chúa trên hết mọi sự, và chân thành yêu thương nhau.

            Các Bài Đọc hôm nay nói lên sự quan trọng tối hậu của tình yêu chân thành với Thiên Chúa và với tha nhân trong cuộc đời. Trong Bài Đọc I, Tobia nói lên mục đích của mình khi cưới Sarah: “Không phải vì tình dục, mà con lấy em con đây, nhưng vì tình yêu chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già.” Thiên Chúa đã chúc lành cho cuộc hôn nhân của đôi trẻ. Trong Phúc Âm, khi được hỏi đâu là giới răn quan trọng nhất, Chúa Giêsu đã trả lời rõ ràng: “Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Israel, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.”

 

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

 

1/ Bài đọc I: Không phải vì tình dục mà con lấy em con đây, nhưng vì tình yêu chân thành.

           

1.1/ Thiên Chúa quan phòng cho cuộc hôn nhân giữa Tobia và Sarah: Hôm qua, chúng ta đã nghe những lời cầu nguyện của ông Tobit và cô Sarah. Hôm nay, chúng ta chứng kiến những gì họ than khóc biến thành vui mừng theo sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài gởi thiên-sứ Raphael đến như một người bạn đồng hành của Tobia, để hướng dẫn cậu làm theo tất cả kế họach của Thiên Chúa cho gia đình cậu và gia đình cô Sarah. Một biến cố quan trọng, nhưng bị các Bài Đọc bỏ qua là biến cố giết con cá để lấy tim, gan, và mật cá: Tim và gan cá để trừ quỉ Asmodeus đã giết 7 đời chồng của Sarah, và mật cá để chữa mắt cho ông Tobit khỏi mù.

            Thiên sứ Raphael nói với cậu Tôbia: “Đêm nay, chúng ta phải trọ nhà ông Raguel. Ông này là bà con của em và có cô con gái tên là Sarah.” Khi vào tới Ecbatana, thiên sứ dẫn cậu tới nhà ông Raguel. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ chào ông trước. Ông đáp: “Chào các anh! Chúc các anh mạnh khỏe!” Rồi ông dẫn họ vào nhà. Tắm rửa xong, họ vào bàn để dùng bữa. Cậu Tôbia nói với thiên sứ Raphael: “Anh Azarias, xin anh nói với ông Raguel gả cô em gái Sarah cho em!” Nghe lời ấy, ông Raguel bảo cậu thanh niên: “Này cháu, cháu cứ ăn uống qua đêm nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền cưới Sarah, con gái của chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn ông nào khác ngoài cháu, vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này cháu, nhất định chú phải cho cháu biết sự thật: Chú đã gả nó cho bảy người trong số anh em của chúng ta, nhưng họ đều chết cả, ngay trong đêm họ đến gần nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Đức Chúa sẽ xếp đặt cho chúng con.

           

1.2/ Lời cầu nguyện của đôi tân hôn trong đêm đầu tiên: Khi thân nhân đã ra khỏi phòng và đóng cửa lại, Tôbia ngồi dậy, ra khỏi giường và nói với Sarah: “Đứng lên, em! Chúng ta hãy cầu nguyện, nài xin Đức Chúa để Người xót thương và ban ơn cứu độ cho chúng ta!” Cô đứng lên, rồi cả hai bắt đầu cầu nguyện và nài xin cho mình được cứu độ. Tôbia bắt đầu như sau: “Lạy Thiên Chúa của tổ tiên chúng con. Xin chúc tụng Chúa, xin chúc tụng Thánh Danh đến muôn thuở muôn đời! Các tầng trời và toàn thể công trình của Chúa phải chúc tụng Chúa đến muôn thuở muôn đời! Chính Chúa đã dựng nên ông Adam, dựng nên cho ông một người trợ thủ và nâng đỡ là bà Eve, vợ ông. Và dòng dõi loài người đã sinh ra từ hai ông bà. Chính Chúa đã nói: “Con người ở một mình thì không tốt. Ta sẽ làm cho nó một người trợ thủ giống như nó. Giờ đây, không phải vì lòng dục, mà con lấy em con đây, nhưng vì lòng chân thành. Xin Chúa đoái thương con và em con cho chúng con được chung sống bên nhau đến tuổi già.”

            Sở dĩ Tobia thắng được quỉ Asmodeus là vì thiên sứ Raphael đã bày mưu cho cậu lấy tim và gan cá đốt trước cửa phòng Sarah, khiến quỉ phải chạy trốn sang Ai-cập và bị Raphael bắt trói lại (Tob 8:2-3).

 

2/ Phúc Âm: Yêu mến Thiên Chúa và thương yêu tha nhân là hai giới răn quan trọng nhất.

           

2.1/ Đâu là giới răn quan trọng nhất?  Con người khôn ngoan không chỉ bằng lòng với nhiều kiến thức, nhưng mong đạt tới trọng tâm của vấn đề. Ông Kinh-sư, sau khi đã nghe Đức Giêsu đối đáp rất hay với những người thuộc nhóm Sadducees, ông đến gần Người và hỏi: “Thưa Thầy, trong mọi điều răn, điều răn nào đứng đầu?”

            Đức Giêsu trả lời: “Điều răn đứng đầu là: Nghe đây, hỡi Israel, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn đó.” Hay nói một cách ngắn gọn và dễ nhớ hơn: “Mến Chúa và yêu người.” Tất cả Lề Luật đều đặt căn bản trên hai giới răn này.

           

2.2/ Ông Kinh-sư đồng ý với Chúa Giêsu: Ông Kinh-sư nói với Đức Giêsu: “Thưa Thầy, hay lắm, Thầy nói rất đúng. Thiên Chúa là Đấng duy nhất, ngoài Người ra không có Đấng nào khác. Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực, và yêu người thân cận như chính mình, là điều quý hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ.” Lời khen ngợi của ông Kinh-sư không thêm gì cho Chúa Giêsu; nhưng chứng tỏ ông đã nhận ra chân lý của cuộc đời. Ông nhấn mạnh đến con người chỉ có một Thiên Chúa duy nhất và con người phải thờ phượng Ngài hết lòng, hết trí khôn, và hết sứ lực; vì Ngài dựng nên con người, quan phòng mọi sự trong trời đất, và quyết định vận mạng đời sau của con người. Ông cũng nhấn mạnh đến sự cao quí của tình yêu hơn mọi lễ toàn thiêu và hy lễ. Điều này, các ngôn sứ và Sách Thánh Vịnh cũng đã từng nhắc đi nhắc lại; chẳng hạn: “Máu chiên bò Chúa không ưng, của lễ toàn thiêu Chúa không nhận, thì này con đến để làm theo ý Cha” (Psa 40:6). Hay như lời tiên tri Hosea: “Vì Ta muốn tình yêu chứ không cần hy lễ, thích được các ngươi nhận biết hơn là được của lễ toàn thiêu” (Hos 6:6).

            Đức Giêsu thấy ông ta trả lời khôn ngoan như vậy, thì bảo: “Ông không còn xa Nước Thiên Chúa đâu!” Khi một người tìm ra chìa khóa của cuộc đời và sống như thế, thì người đó đã bắt đầu sống cuộc sống trong Nước Trời, dẫu rằng vẫn còn ở đời này; vì cuộc sống đời sau chỉ là cuộc nối dài và làm hoàn hảo tình yêu mà người đó đã có với Thiên Chúa và với tha nhân.

 

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

            – Chúng ta phải năng xét lại giới răn thứ nhất và đối chiếu cuộc đời của chúng ta với đòi hỏi của giới răn này; để xem chúng ta có thực sự yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự chưa?

            – Một đòi hỏi của giao ước hôn nhân là tình yêu chân thành và vững bền mà hai vợ chồng dành cho nhau; chứ không phải thứ đòi hỏi chóng qua của tình dục. Trước khi tiến tới đời sống gia đình, con người cần phân biệt rõ ràng hai thứ tình yêu này để khỏi bị gẫy cánh giữa đường.

            – Mọi sự trong cuộc đời này rồi cũng qua đi hết; chỉ còn tình yêu là tồn tại. Chúng ta hãy dành mọi thời gian và nỗ lực để phát triển tình yêu của chúng ta với Thiên Chúa và với tha nhân.

Skip to content