Thứ Năm – Tuần 6 – TN2

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Năm – Tuần 6 – TN2

Bài đọc: Jam 2:1-9; Mk 8:27-33.

1/ Bài đọc I: 1 Thưa anh em, anh em đã tin vào Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, là Chúa vinh quang, thì đừng đối xử thiên tư.

2 Quả vậy, giả như có một người bước vào nơi anh em hội họp, tay đeo nhẫn vàng, áo quần lộng lẫy, đồng thời có một người nghèo khó, ăn mặc tồi tàn, cũng bước vào, 3 mà anh em kính cẩn nhìn người ăn mặc lộng lẫy và nói: “Xin mời ông ngồi vào chỗ danh dự này,” còn với người nghèo, anh em lại nói: “Đứng đó!” hoặc: “Ngồi dưới bệ chân tôi đây!” 4 thì anh em đã chẳng tỏ ra kỳ thị và trở thành những thẩm phán đầy tà tâm đó sao?

5 Anh em thân mến của tôi, anh em hãy nghe đây: nào Thiên Chúa đã chẳng chọn những kẻ nghèo khó trước mặt người đời, để họ trở nên người giàu đức tin và thừa hưởng vương quốc Người đã hứa cho những ai yêu mến Người hay sao? 6 Thế mà anh em, anh em lại khinh dể người nghèo! Chẳng phải những người giàu áp bức anh em đó sao? Chẳng phải họ lôi anh em ra toà đó sao?

7 Chẳng phải họ nói xúc phạm đến Danh Thánh cao đẹp mà anh em được mang đó sao?

8 Đã hẳn, anh em làm điều tốt, nếu anh em chu toàn luật Kinh Thánh đưa lên hàng đầu: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. 9 Nhưng nếu anh em đối xử thiên tư, thì anh em phạm một tội và bị Lề Luật kết án là kẻ vi phạm.

2/ Phúc Âm: 27 Đức Giê-su và các môn đệ của Người đi tới các làng xã vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai?” 28 Các ông đáp: “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.”

29 Người lại hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phê-rô trả lời: “Thầy là Đấng Ki-tô.” 30 Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người.

31 Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày, sống lại.

32 Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. 33 Nhưng khi Đức Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phê-rô: “Xa-tan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Thánh Giá là dấu hiệu tình yêu của Thiên Chúa.

Con người hay quên, nên phải có các biểu tượng để nhắc nhở con người. Mỗi khi nhìn biểu tượng, con người hồi tưởng lại những gì đã xảy ra. Mục đích của việc hồi tưởng là giúp cho con người biết ăn ở làm sao để không phải lãnh nhận hậu quả xấu, hay sống xứng đáng với tình yêu của người đã hy sinh cho họ. Ví dụ, di ảnh người quá cố, các đài kỷ niệm của các chiến sĩ đã hy sinh vì tổ quốc …

Trong các Bài Đọc hôm nay, Thiên Chúa dùng các biểu tượng cụ thể để nhắc nhở con người. tác giả Thư Giacôbê chú trọng đặc biệt đến cách cư xử của các tín hữu với tha nhân: Nếu đã tin vào Đức Kitô, họ không thể đối xử thiên vị với người giàu và khinh thường người nghèo. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu báo trước cho các môn đệ con đường Thánh Giá mà Ngài sắp phải trải qua. Mỗi lần nhìn Thánh Giá, con người nhớ lại tội lỗi là nguyên nhân cái chết của con Thiên Chúa, và tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Người nghèo là những chứng nhân của Nước Trời.

1.1/ Phải triệt hạ tính đối xử thiên vị: Thánh Giacôbê khuyên các tín hữu: “Thưa anh em, anh em đã tin vào Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, là Chúa vinh quang, thì đừng đối xử thiên tư.”

(1) Đối xử thiên vị: là đối xử với hai người cách khác nhau tùy theo lối nhìn hay cách suy nghĩ mà mình có về người đó; ví dụ, tính thích chơi với người giàu sang hơn là người nghèo khó, thích làm bạn với người có địa vị hơn là thường dân, thích giao tiếp với người mỹ trắng hơn người mỹ đen. Đây là cách cư xử của những người không biết Thiên Chúa; nhưng đối với các tín hữu, những người đã thấm nhuần đạo lý của Đức Kitô, họ không được đối xử thiên vị, mà phải đối xử theo cách thức Đức Kitô truyền dạy: Anh em hãy có lòng nhân từ như Cha anh em trên trời, Ngài cho mặt trời mọc lên chiếu soi và cho mưa rơi trên người công chính cũng như kẻ tội lỗi. Hay như thánh Phaolô quả quyết: “Thật vậy, nhờ đức tin, tất cả anh em đều là con cái Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô. Quả thế, bất cứ ai trong anh em được thanh tẩy để thuộc về Đức Kitô, đều mặc lấy Đức Kitô. Không còn chuyện phân biệt Do-thái hay Hy-lạp, nô lệ hay tự do, đàn ông hay đàn bà; nhưng tất cả anh em chỉ là một trong Đức Kitô” (Gal 3:26-28).

(2) Đừng đánh giá tha nhân và đối xử với họ theo dáng vẻ bên ngoài; nhưng phải biết tôn trọng phẩm giá con người và đối xử với họ theo công bằng và yêu thương. Thánh Phaolô dẫn chứng một ví dụ cụ thể khi hai người vào hội đường: một ăn mặc giàu có và một ăn mặc nghèo khó. Các tín hữu không được đối xử với hai người cách khác nhau; nhưng phải đối xử các đồng đều, vì cả hai đều thuộc về gia đình của Đức Kitô.

1.2/ Con người trong Kế-hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa: Tất cả của cải vật chất là do Thiên Chúa ban cho mọi người hưởng dùng; chứ không do con người tạo dựng nên. Điều quan trọng là phải biết dùng của cải, chứ đừng làm nô lệ cho chúng; nhất là đừng đặt chúng lên trên phẩm giá của con người.

(1) Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó: Thực tế cho thấy người nghèo khó là người dễ tin tưởng và trông cậy vào Thiên Chúa hơn là vào sức lực của mình. Ngược lại, người giàu có là người cậy vào của cải mình có và dễ bỏ quên Thiên Chúa và những lời dạy dỗ của Ngài. Đó là lý do người nghèo được chúc phúc; vì thế, khinh dể người nghèo là coi thường những lời Chúa dạy dỗ. Thánh Giacôbê nhắc nhở các tín hữu: “Nào Thiên Chúa đã chẳng chọn những kẻ nghèo khó trước mặt người đời, để họ trở nên người giàu đức tin và thừa hưởng vương quốc Người đã hứa cho những ai yêu mến Người hay sao? Thế mà anh em, anh em lại khinh dể người nghèo!”

(2) Người giàu là những người hay đối xử bất công với người nghèo: Thánh Giacôbê liệt kê ba điều xấu của những người giàu: Thứ nhất, tính đối xử bất công với người nghèo khó, khi họ dùng tiền của để chèn ép người nghèo. Thứ hai, dùng tiền của để hối lộ quan tòa đứng về phe của họ. Sau cùng, họ là những người khinh thị các Kitô hữu, vì dại dột tin theo một người nghèo khổ chết trần trụi trên thánh giá, và khinh thường phú quí của thế gian.

2/ Phúc Âm: Thánh Giá là giao ước tình yêu giữa Thiên Chúa và con người.

2.1/ Căn tính của Chúa Giêsu: Cuộc Thương Khó của Chúa Giêsu đã gần kề, Ngài biết trước những gì sẽ xảy ra cho Ngài và cho các môn đệ. Đã đến lúc Ngài cần biết niềm tin của con người vào Ngài, nhất là của các môn đệ, sau khi đã mặc khải, dạy dỗ, và biểu tỏ uy quyền. Trình thuật hôm nay xảy ra trên đường tới các làng xã vùng Caesarea Philipphê, Banias hiện giờ. Đây là một vùng rất đẹp và linh thiêng, nằm dưới rặng núi Hermon, và giáp giới nhiều sông từ Syria chảy xuống, nên có rất nhiều nước. Nó là đầu nguồn của Biển Hồ và sông Jordan, nguồn cung cấp nước duy nhất cho Palestine. Nơi đây tập trung đền thờ của nhiều thần: Thần Pan của Hy-Lạp, Hoàng-đế Caesar của Roma, thần của Syria, và thần Baal của Do-thái. Chúa Giêsu muốn dùng nơi này để giúp các môn đệ nhận ra sự khác biệt giữa Ngài và các thần của các tôn giáo khác.

Người hỏi các môn đệ: “Người ta nói Thầy là ai?” Các ông đáp: “Họ bảo Thầy là ông Gioan Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Elijah, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.” Vua Herode cũng cho Chúa Giêsu là Gioan Tẩy Giả mà ông đã chém đầu nay sống lại. Truyền-thống Do-thái tin Elijah sẽ trở lại trước ngày Đấng Thiên Sai tới; nhưng tất cả những câu trả lời này không nói đúng căn tính của Đức Kitô. Chúa Giêsu lại hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phêrô trả lời: “Thầy là Đấng Kitô.” Đây là câu trả lời mà Chúa Giêsu mong mỏi vì đó là căn tính của Ngài, Đấng Thiên Sai, Người được sai tới từ Thiên Chúa Cha.

2.2/ Cách cứu độ của Đấng Messiah: Phêrô tuy nói đúng căn tính của Chúa Giêsu, nhưng không thể chấp nhận điều Chúa Giêsu mặc khải về cách cứu độ của Ngài, đó là qua con đường Thập Giá. Ông cố gắng thuyết phục Chúa Giêsu đi con đường khác, và Chúa Giêsu đã khiển trách ông nặng nề: “Satan! lui lại đàng sau Thầy! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Mỗi khi nhìn Thập Giá, chúng ta nhớ lại cái chết tủi nhục của Chúa Giêsu, và tội lỗi chúng ta là nguyên nhân cái chết của Ngài. Vì yêu thương nhân loại, Chúa Cha đã ban cho chúng ta Người Con Một của Ngài, sẵn sàng chết thay để chúng ta được hưởng Ơn Cứu Độ.

– Chúng ta phải tôn trọng phẩm giá con người vì họ là con Thiên Chúa, anh chị em của chúng ta, và đã được cứu chuộc bằng Máu Thánh của Đức Kitô. Chúng ta đừng bao giờ đặt của cải và lợi nhuận vật chất lên trên phẩm giá con người.

 

Skip to content