Thứ Tư, Tuần 27 TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Tư, Tuần 27 TN, Năm lẻ. Nhớ Đức Mẹ Mân Côi

 

Bài đọc: Jon 4:1-11; Lk 11:1-4.

 

1/ Bài đọc I:

 

1 Ông Giô-na bực mình, bực lắm, và ông nổi giận.

2 Ông cầu nguyện với ĐỨC CHÚA và nói: “Ôi, lạy ĐỨC CHÚA, đó chẳng phải là điều con đã nói khi còn ở quê nhà sao? Chính vì thế mà con đã vội vàng trốn đi Tác-sít. Thật vậy, con biết rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, và hối tiếc vì đã giáng hoạ.

3 Giờ đây, lạy ĐỨC CHÚA, xin Ngài lấy mạng sống con đi, vì thà con chết còn hơn là sống!”

4 ĐỨC CHÚA hỏi ông: “Ngươi nổi giận như thế có lý không?”

5 Ông Giô-na ra ngoài thành và ngồi ở phía đông thành. Ở đó, ông làm một cái lều, rồi ngồi bên dưới, trong bóng mát, để xem cái gì sẽ xảy ra trong thành.

6 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa khiến một cây thầu dầu mọc lên ở phía trên ông Giô-na để có bóng mát che đầu ông, hầu làm ông hết buồn bực. Ông Giô-na vui, vui lắm vì cây thầu dầu.

7 Nhưng hôm sau, khi hừng đông ló rạng, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn cây thầu dầu và cây bị héo.

8 Khi mặt trời mọc, Thiên Chúa cho có một cơn gió đông nóng bỏng, và mặt trời giội nắng xuống đầu ông Giô-na; ông ngất xỉu và xin cho mình được chết, ông nói: “Thà tôi chết còn hơn là sống.”

9 Thiên Chúa hỏi ông Giô-na: “Ngươi nổi giận vì cây thầu dầu, như thế có lý không?” Ông trả lời: “Con có lý để nổi giận đến chết được!”

10 ĐỨC CHÚA phán: “Ngươi, ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó, và không làm cho nó lớn lên; trong một đêm nó đã sinh ra, rồi trong một đêm lại chết đi.

11 Còn Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ni-ni-vê, thành phố lớn, trong đó có hơn một trăm hai mươi ngàn người không phân biệt được bên phải với bên trái, và lại có rất nhiều thú vật hay sao?”

 

2/ Phúc Âm:

 

1 Có một lần Đức Giê-su cầu nguyện ở nơi kia. Người cầu nguyện xong, thì có một người trong nhóm môn đệ nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gio-an đã dạy môn đệ của ông.”

2 Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói:
“Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển,
Triều Đại Cha mau đến,

3 xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy;

4 xin tha tội cho chúng con,
vì chính chúng con cũng tha
cho mọi người mắc lỗi với chúng con,
và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”

 



GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải biết xin cho đúng khi cầu nguyện.

 

Nhiều tín hữu không biết cách cầu nguyện; nên thường không được Thiên Chúa nhậm lời khi họ cầu nguyện, nói như lời thánh Giacôbê: “Anh em xin mà không được, vì anh em xin không đúng.”

Các Bài Đọc hôm nay muốn nhắc nhở con người không thể ích kỷ để chỉ biết lo lắng và cầu nguyện cho bản thân; nhưng phải để ý đến nhu cầu của Thiên Chúa và của mọi người. Trong Bài Đọc I, Jonah tức giận với Thiên Chúa vì Ngài không tiêu diệt dân thành Nineveh và làm cho cây thầu dầu đang cho ông bóng mát phải chết; nên ông xin Thiên Chúa lấy mạng sống ông đi. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu dạy các môn đệ phải cầu nguyện làm sao cho đúng. Họ phải chú ý trước tiên tới việc làm cho danh Chúa được nhiều người biết đến và triều đại của Ngài mau tới. Sau đó mới tới việc xin các nhu cầu cá nhân của mình.

 

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

 

1/ Bài đọc I: Ông Jonah nổi giận với Thiên Chúa, với tha nhân, và với sinh vật.

1.1/ Jonah tức giận với Thiên Chúa vì Ngài đã không tiêu diệt dân thành Nineveh: Ông Jonah bực lắm, và ông nổi giận. Ông cầu nguyện với Đức Chúa và nói: “Ôi, lạy Đức Chúa, đó chẳng phải là điều con đã nói khi còn ở quê nhà sao? Chính vì thế mà con đã vội vàng trốn đi Tarsis. Thật vậy, con biết rằng Ngài là Thiên Chúa từ bi nhân hậu, chậm giận và giàu tình thương, và không muốn điều dữ xảy ra. Giờ đây, lạy Đức Chúa, xin Ngài lấy mạng sống con đi, vì thà con chết còn hơn là sống!”

(1) Jonah tức giận dân thành Nineveh: Ông nghĩ mình có lý do để giận, vì Thiên Chúa không chịu về phe với mình để tiêu diệt quân thù. Đức Chúa hỏi một câu để Jonah suy nghĩ: “Ngươi nổi giận như thế có lý không?” Xét cho kỹ, Jonah đã tức giận cách ích kỷ, vô lý, và mù quáng:

– Ích kỷ: Ông phải hiểu cả hai đều là con cái Thiên Chúa. Ngài không thể thương con này bằng cách trừng phạt con kia.

– Vô lý: Thiên Chúa gởi biết bao nhiêu tiên-tri tới để khuyên bảo Dân Chúa bỏ đường tội lỗi quay trở về với Thiên Chúa. Họ không chịu nghe còn nhục mạ các tiên-tri! Ngay cả Jonah đã cãi lời Thiên Chúa không chịu đi giảng lần thứ nhất. Ngược lại, Ngài mới gởi có một mình Jonah, và ông đi giảng cách miễn cưỡng cho Dân Ngoại Nineveh mới chỉ có một lần; toàn thành Dân Ngoại lắng nghe, tin tưởng, và hết lòng ăn năn thống hối. Tại sao Jonah lại muốn Ngài phải tiêu diệt họ? Phải chăng Jonah muốn biến Thiên Chúa thành một Chúa bất công, hay thành vũ khí cho mình xử dụng?

– Mù quáng: Ông xin Thiên Chúa lấy mạng sống ông đi! Mạng sống của Jonah cũng quí trọng như mạng sống của bao người. Nếu Thiên Chúa lấy mạng sống của ông đi, người bị thiệt hại là Jonah chứ đâu phải Thiên Chúa.

(2) Jonah tức giận vì cây thầu dầu chết: Sau đó, Jonah ra ngoài thành và ngồi ở phía đông thành. Ở đó, ông làm một cái lều, rồi ngồi bên dưới, trong bóng mát, để xem cái gì sẽ xảy ra trong thành. Đức Chúa là Thiên Chúa khiến một cây thầu dầu mọc lên ở phía trên ông Jonah để có bóng mát che đầu ông, hầu làm ông hết buồn bực. Ông Jonah vui lắm vì cây thầu dầu. Nhưng hôm sau, khi hừng đông ló rạng, Thiên Chúa khiến một con sâu cắn cây thầu dầu và cây bị héo. Khi mặt trời mọc, Thiên Chúa cho có một cơn gió đông nóng bỏng, và mặt trời giội nắng xuống đầu ông Jonah; ông ngất xỉu và xin cho mình được chết, ông nói: “Thà tôi chết còn hơn là sống!”

Thiên Chúa hỏi ông Jonah: “Ngươi nổi giận vì cây thầu dầu, như thế có lý không?” Ông trả lời: “Con có lý để nổi giận đến chết được!”

1.2/ Lý do Thiên Chúa thương dân thành Nineveh: Để mở trí Jonah, Thiên Chúa mời gọi ông làm một sự so sánh: “Ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó, và không làm cho nó lớn lên; trong một đêm nó đã sinh ra, rồi trong một đêm lại chết đi.” Jonah thương cây cối hơn sinh mạng con người, một cây mà Jonah chẳng có liên hệ gì; ông thương nó chỉ vì nó cho ông bóng mát cho đỡ sức nóng gay gắt của mùa Hè.

Thiên Chúa muốn cho Jonah nhận ra sự ích kỷ và vô lý của ông: Trong thành Nineveh có hơn 120,000 con cái của Thiên Chúa, và rất nhiều súc vật là tạo vật của Thiên Chúa. Nhiều người trong họ không biết phân biệt được bên phải với bên trái, có nghĩa họ chưa biết điều gì phải làm. Thế mà Jonah lại muốn Thiên Chúa tiêu diệt hết tất cả!

 

2/ Phúc Âm: Phải cầu nguyện theo thánh ý Thiên Chúa

 

2.1/ Không phải ai cũng biết cách cầu nguyện: Theo phong tục của Do Thái, các Rabbi thường dạy cho các môn đệ một kinh đơn giản để họ có thể dùng hằng ngày để cầu nguyện. Gioan Tẩy Giả cũng làm như thế cho các môn đệ của ông. Và hôm nay, một người trong nhóm môn đệ của Chúa Giêsu cũng đến và nói với Người: “Thưa Thầy, xin dạy chúng con cầu nguyện, cũng như ông Gioan đã dạy môn đệ của ông.” Lý do tại sao phải dạy là vì các môn đệ không biết cách cầu nguyện làm sao cho đúng: cái gì cũng xin, xin cả những điều hại cho người khác, hay chỉ biết ích kỷ xin cho mình …

2.2/ Chúa Giêsu dạy cho môn đệ cách cầu nguyện: Người bảo các ông: “Khi cầu nguyện, anh em hãy nói: “Lạy Cha, xin làm cho danh thánh Cha vinh hiển, triều đại Cha mau đến, xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy; xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con, và xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ.”

Quan sát những lời dạy của Chúa Giêsu, chúng ta nhận thấy Ngài có những nguyên tắc sau:

(1) Những gì liên quan tới Thiên Chúa: Trước tiên, lời cầu nguyện được dâng lên Thiên Chúa là Cha chứ không phải bất cứ ai khác; Người luôn yêu thương và quan tâm đến nhu cầu của con cái mình. Tất cả những gì thuộc Thiên Chúa phải được con người quan tâm đến trước những nhu cầu của cá nhân con người: Xin làm cho thánh danh Cha vinh hiển chứ không xin làm vinh danh con, xin cho triều đại Cha mau đến chứ không xin cho triều đại của con đến trước Cha. Cầu nguyện nhưng cũng nhận ra bổn phận của người con: làm vinh danh Cha và làm cho triều đại Cha mau đến bằng những công việc và cách sống của mình; để mọi người nhìn thấy và ngợi khen Cha trên trời.

(2) Những gì liên quan tới con người: bao gồm cả quá khứ, hiện tại, lẫn tương lai.

– Hiện tại: Xin Cha cho chúng con ngày nào có lương thực ngày ấy. Lương thực hằng ngày chứ không phải lương thực cả đời, lương thực phần hồn cũng như phần xác.

– Quá khứ: Xin tha tội cho chúng con, vì chính chúng con cũng tha cho mọi người mắc lỗi với chúng con. Một người không thể xin Thiên Chúa tiêu diệt hay giáng họa xuống kẻ thù, nhưng xin cho họ được ơn nhận ra tội và cải hóa.

– Tương lai: Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ. Con người không thể tránh chước cám dỗ; nhưng cần có sức mạnh để có thể vượt qua những cơn cám dỗ.

 

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Chúng ta đừng bắt Thiên Chúa làm theo ý chúng ta; nhưng phải cố gắng làm theo thánh ý Ngài, vì ý của chúng ta nhiều khi rất thiển cận, ích kỷ, và mù quáng.

– Chúng ta cần phải xác tín mọi người đều là con Thiên Chúa, dù họ có biết hay không. Bổn phận của chúng ta là cộng tác với Thiên Chúa trong sứ vụ mang Tin Mừng cứu độ đến cho mọi người.

CÁC BÀI VIẾT KHÁC
{loadposition user11}

Skip to content