Thứ Bảy – Tuần 18 – TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

Thứ Bảy – Tuần 18 – TN1

Bài đọc: Deut 6:4-; Mt 17:14-20.

1/ Bài đọc I: 4 Nghe đây, hỡi Ít-ra-en! ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa chúng ta, là ĐỨC CHÚA duy nhất.

5 Hãy yêu mến ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ, hết sức anh em.

6 Những lời này tôi truyền cho anh em hôm nay, anh em phải ghi tạc vào lòng.

7 Anh em phải lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy,

8 phải buộc những lời ấy vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu,

9 phải viết lên khung cửa nhà anh em, và lên cửa thành của anh em.

10 Khi ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, đưa anh em vào đất Người đã thề với cha ông anh em, là ông Áp-ra-ham, ông I-xa-ác và ông Gia-cóp, rằng Người sẽ ban cho anh em; khi anh em được những thành lớn và đẹp mà anh em đã không xây,

11 những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh em đã không để vào đó, những bể nước đào sẵn mà anh em đã không đào, những vườn nho và vườn ô-liu mà anh em đã không trồng; khi anh em được ăn uống no nê,

12 thì phải ý tứ đừng quên ĐỨC CHÚA, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.

13 Chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là Đấng anh em phải kính sợ; chính Người là Đấng anh em phải phụng thờ; anh em sẽ nhân danh Người mà thề.

2/ Phúc Âm: 14 Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su

15 và nói: “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước.

16 Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được.”

17 Đức Giê-su đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi.”

18 Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.

19 Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”

20 Người nói với các ông: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: “rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.”


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Tin yêu Thiên Chúa hết lòng để sinh lợi ích cho mình và cho tha nhân.

Thánh Đaminh làm gương sáng cho chúng ta về điều này bằng chính cuộc sống của ngài: ban ngày đi rao giảng Lời Chúa, ban đêm về cầu nguyện với Chúa cho tha nhân. Ngài dạy các anh em của ngài: chiêm niệm và rao truyền cho tha nhân những gì mình chiêm niệm. Điều quan trọng nhất trong cuộc đời là làm sao cho tha nhân một niềm tin yêu vững mạnh nơi Thiên Chúa.

Các Bài Đọc hôm nay tập trung trong giới răn quan trọng nhất: phải tin yêu Chúa hết lòng. Trong Bài Đọc I, ông Moses khuyên con cái Israel phải làm mọi cách để ghi lòng tạc dạ giới răn này, và truyền đạt cho con cháu. Trong Phúc Âm, các môn đệ thắc mắc với Chúa Giêsu tại sao các ông không thể trừ quỷ cho em bé. Chúa Giêsu nhắc nhở các ông vì đức tin của các ông còn quá yếu kém.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng hết dạ, hết sức anh em.

1.1/ Phải làm mọi cách để nhớ điều răn quan trọng nhất này: “Nghe đây, hỡi Israel! Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất. Hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của anh em, hết lòng, hết dạ, hết sức anh em.” Hai bổn phận quan trọng rút ra từ những lời này:

(1) Chỉ có một Thiên Chúa mà thôi. Con người không được thờ bất cứ một thần nào khác.

(2) Con người phải thờ phượng Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, và trên hết mọi sự; con người không được đặt bất cứ một người nào hay một vật gì lên trên Thiên Chúa.

Để giúp con người luôn nhớ, vì con người mau quên và rất dễ bị cám dỗ bởi ba thù, ông Moses truyền cho con cái Israel phải làm những điều sau đây, và những người Do-thái truyền thống vẫn giữ những điều này cho tới ngày hôm nay:

+ Phải ghi tạc vào lòng: Để nhớ một điều gì, phương pháp tâm lý dùng cách tự kỷ ám thị, tự mình nhắc đi nhắc lại cho đến khi thành thói quen. Điều các tín hữu thường làm là cầu nguyện vào những giờ cố định sáng trưa chiều, hay như các tu sĩ cầu nguyện 7 lần một ngày vào những giờ cố định: 3, 6, 9, 12, 15, 18, 21.

+ Phải truyền đạt cho con cái: Ông Moses truyền: “Anh em phải thường xuyên lặp lại những lời ấy cho con cái, phải nói lại cho chúng, lúc ngồi trong nhà cũng như lúc đi đường, khi đi ngủ cũng như khi thức dậy.” Chúng tôi vẫn nhấn mạnh, bổn phận quan trọng hàng đầu của cha mẹ là phải làm sao truyền đạt được đức tin cho con cháu. Nếu cha mẹ chu toàn tất cả các bổn phận khác mà con cái không có đức tin, cha mẹ thất bại trong cuộc đời và phải chịu trách nhiệm nặng nề trước mặt Thiên Chúa. Truyền thống tốt lành của các gia đình Việt-nam đọc kinh tối trước khi đi ngủ và kinh dâng mình mỗi buổi sáng cần được phát huy. Ngoài ra, cha mẹ còn phải lợi dụng mọi dịp để giúp cho con hiểu biết và yêu mến Thiên Chúa mỗi ngày một hơn.

+ Phải quảng cáo giới răn này ở mọi nơi: Kỹ thuật quảng cáo hiện đại chứng minh sự hiệu quả của nó. Ông Moses sống 4,000 năm trước đây, đã đi tiên phong trong những điều này khi ông ra lệnh cho con cái Israel: (1) Phải buộc những lời ấy (Shema) vào tay làm dấu, mang trên trán làm phù hiệu: Các kinh sư có hai cái hộp giấy nhỏ trong có đựng những lời này, họ thường đeo trên hai cánh tay hay trong những lúc đọc kinh; ngoài ra họ còn viết nó vào thẻ kinh và đeo trên trán nữa. (2) Phải viết lên khung cửa nhà anh em, và lên cửa thành của anh em. Cửa ra vào là nơi mọi người trong nhà thường xuyên đi lại; mỗi lần ra vào, họ bắt buộc phải nhìn lên cửa và sẽ nhớ lại giới răn này. Cửa thành là nơi qua lại duy nhất cho những người dân trong thành; mỗi khi đi xa về, họ sẽ được nhắc nhở những điều này.

1.2/ Phải nhớ những gì Thiên Chúa đã làm cho mình: Ông Moses muốn con cái Israel không bao giờ được quên biến cố Xuất Hành, vì Thiên Chúa đã tỏ tình thương và uy quyền của Ngài cách rõ rệt nhất cho dân. Hai điều quan trọng ông nhắc nhở cho họ:

(1) Được đem vào Đất Hứa: “Anh em được những thành lớn và đẹp mà anh em đã không xây, những nhà đầy mọi thứ của cải mà anh em đã không để vào đó, những bể nước đào sẵn mà anh em đã không đào, những vườn nho và vườn ô-liu mà anh em đã không trồng; khi anh em được ăn uống no nê.” Mỗi người tị nạn Việt-nam đều có thể cảm nhận những gì Thiên Chúa đã làm cho mình và gia đình qua biến cố 30-4-1975. Ngoài ra, vũ trụ là một kho tàng khổng lồ, tích trữ biết bao những hồng ân của Thiên Chúa cho con người.

(2) Được giải thoát khỏi cảnh nô lệ: “Anh em phải ý tứ đừng quên Đức Chúa, Đấng đã đưa anh em ra khỏi đất Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ.” Nguy hiểm của sự nô lệ phần xác của con cái Israel dưới người Ai-cập, không thể so sánh với nguy hiểm phần linh hồn của con người là tội lỗi, dưới quyền lực của ma quỉ. Đức Kitô đã giải thoát con người khỏi làm nô lệ cho tội lỗi; ơn này còn đáng quí trọng và cần được đáp đền hơn nhiều.

2/ Phúc Âm: Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.

2.1/ Các môn đệ không thể trục xuất quỷ: Khi Chúa Giêsu và các môn đệ đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giêsu và nói: “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước. Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được.”

Chúng ta có thể học được niềm tin của người cha được biểu lộ ở đây: Ông không thất vọng về bệnh tình của con ông, nhưng luôn tìm cách chữa trị. Khi nghe danh các môn đệ của Chúa Giêsu, ông mang con ông đến để xin chữa lành. Khi ông thấy các môn đệ không chữa được, ông không nản chí và nhất định mang con ông tới Chúa; ông tin Ngài sẽ chữa lành con ông.

2.2/ Chúa Giêsu trục xuất quỉ: Đức Giêsu đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi.” Đức Giêsu quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.

(1) Thắc mắc của các môn đệ: Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giêsu rằng: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Ngược lại với niềm tin của người cha, các môn đệ không có niềm tin đủ để thắng vượt được sức mạnh của quỉ thần. Điều Chúa Giêsu muốn nhấn mạnh ở đây: chỉ có sức mạnh của Thiên Chúa thắng vượt được sức mạnh của quỉ thần, sức mạnh của con người không thể chinh phục được sức mạnh của quỉ thần. Các môn đệ phải tin vào Thiên Chúa thì mới có sức mạnh từ Ngài để chữa lành.

(2) Câu trả lời của Chúa Giêsu: Người nói với các ông: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: “rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.” Chúng ta đã nói nhiều lần: chuyện không thể đối với con người luôn là chuyện có thể đối với Thiên Chúa, vì mọi sự đều nằm trong uy quyền của Ngài.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Bổn phận quan trọng nhất của chúng ta là truyền đạt Lời Chúa và chăm sóc phần linh hồn cho tha nhân, người quan trọng nhất là con cái và những linh hồn chúng ta có bổn phận chăm sóc.

– Chúng ta không thể trao cho tha nhân những gì chúng ta không có. Vì thế, điều cần thiết hơn hết là chúng ta phải tập luyện để có một đức tin không lay chuyển vào Thiên Chúa.


Skip to content