Thứ Tư – Tuần 26 – TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Tư – Tuần 26 – TN1

Bài đọc: Neh 2:1-8; Lk 9:57-62.

1/ Bài đọc I: 1 Vào tháng Ni-xan, năm thứ hai mươi đời vua Ác-tắc-sát-ta, vì nhiệm vụ chước tửu, tôi lấy rượu hầu vua. Chưa bao giờ tôi buồn rầu trước mặt vua.

2 Vua nói với tôi: “Sao mặt khanh buồn rầu thế? Khanh có đau ốm gì đâu! Hẳn trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm! ” Tôi vô cùng sợ hãi,

3 bèn tâu vua: “Đức vua vạn vạn tuế! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.”

4 Vua bảo tôi: “Vậy khanh muốn gì? ” Tôi cầu xin Thiên Chúa các tầng trời,

5 rồi thưa với vua: “Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Giu-đa, đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại.”

6 Lúc ấy có hoàng hậu ngồi bên vua; vua hỏi tôi: “Khanh đi bao lâu? Bao giờ mới trở lại? ” Vua bằng lòng cử tôi đi và tôi xin hẹn với vua một kỳ hạn.

7 Tôi thưa với vua: “Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Êu-phơ-rát, để họ cho phép thần đi qua đó đến tận Giu-đa.

8 Cũng xin một chiếu thư cho ông A-xáp, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho thần đến ở.” Vua ban cho tôi như thế, vì bàn tay nhân lành của Thiên Chúa tôi che chở tôi.

2/ Phúc Âm: 57 Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.”

58 Người trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.”

59 Đức Giê-su nói với một người khác: “Anh hãy theo tôi! ” Người ấy thưa: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.”

60 Đức Giê-su bảo: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.”

61 Một người khác nữa lại nói: “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.”

62 Đức Giê-su bảo: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.”


 

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Phải đặt việc của Thiên Chúa lên trên hết.

Tính ích kỷ và hưởng thụ làm con người xao lãng bổn phận đối với Thiên Chúa và với tha nhân. Hậu quả là con người sống xa Thiên Chúa và đối xử bất công với đồng loại của mình. Để giúp con người loại bỏ tính ích kỷ và hưởng thụ, con người cần học hỏi để biết mục đích của cuộc đời và những điều kiện cần thiết để đạt được mục đích này.

Các Bài Đọc hôm nay dạy con người phải biết dẹp bỏ tính ích kỷ và hưởng thụ cá nhân để lo việc chung và việc của Thiên Chúa. Trong Bài Đọc I, mặc dù Nehemiah có đầy đủ mọi sự nơi đất khách quê người, lòng ông vẫn sầu buồn mỗi khi nghĩ tới thành thánh Jerusalem hoang tàn đổ nát, nơi mà tổ tiên của ông đã được chôn cất. Ông xin Đức Vua cho về để xây cất lại phần mộ của tổ tiên và dựng lại tường Thành. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu liệt kê 3 thái độ cần có của người môn đệ của Ngài: Thứ nhất, phải biết sống cuộc đời đơn giản để có thời gian và phương tiện làm việc của Chúa. Thứ hai, đừng quá bận tâm đến những người trong gia đình. Thiên Chúa có uy quyền để lo cho thân nhân của những môn đệ của Chúa. Sau cùng, một khi đã theo Đức Kitô, người môn đệ không được tiếc của nhìn lại; nếu không quyết liệt, người môn đệ sẽ dần dần bị cám dỗ để quay đầu trở lại với những lôi cuốn của thế gian.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Thần vui sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.

1.1/ Nỗi buồn của Nehemiah: Ông là người Do-thái tha hương, và là quan Ngự Tửu trong triều đình của vua Artasersex. Nhiệm vụ của quan Ngự Tửu là phải nếm trước mọi thứ ăn uống trước khi nhà vua dùng, để bảo đảm thức ăn ngon và an toàn cho nhà vua. Ông có đủ mọi phương

tiện và của cải vật chất để sống an toàn nơi xứ lạ quê người; nhưng ông đau buồn mỗi khi nghĩ về Thành Jerusalem hoang tàn đổ nát, nơi mà tổ tiên của ông đã tốn bao công lao để xây dựng lên, và giờ đang nằm trong đống gạch vụn đó.

Khi vua Artasersex nhận ra nỗi ưu tư của ông, nhà vua hỏi: “Sao mặt khanh buồn rầu thế? Khanh có đau ốm gì đâu! Hẳn trong lòng phải có chuyện chi buồn lắm!” Nehemiah vô cùng sợ hãi, bèn tâu vua: “Đức vua vạn vạn tuế! Sắc mặt của thần không buồn sao được, khi mà thành đô, nơi tổ tiên của thần an nghỉ, đã ra hoang tàn, và cửa thành bị thiêu huỷ.” Vua hỏi: “Vậy khanh muốn gì?” Sau khi Nehemiah cầu xin Thiên Chúa các tầng trời, ông thưa với vua: “Nếu đẹp lòng đức vua và nếu bề tôi của ngài là người vừa ý ngài, thì xin cử thần đi Judah, đến thành có phần mộ của tổ tiên thần để xây dựng lại.” Vua bằng lòng cho ông đi, và ông xin hẹn với vua một kỳ hạn sẽ trở lại.

1.2/ Thiên Chúa đã lo liệu mọi việc cho Nehemiah: Ông mạnh dạn xin với vua: “Nếu đẹp lòng đức vua, thì xin hạ lệnh cấp chiếu thư cho thần đem tới các trưởng Vùng bên kia sông Euphrates, để họ cho phép thần đi qua đó đến tận Judah. Cũng xin một chiếu thư cho ông Asaph, quản đốc ngự lâm, để ông cấp gỗ cho thần làm khung cửa đồn luỹ ở sát Đền Thờ, làm tường thành và làm nhà cho thần đến ở.” Vua ban cho ông như sở nguyện, vì bàn tay nhân lành của Thiên Chúa che chở ông. Nehemiah và tư tế Ezra đã xây dựng tường Thành Jerusalem trong một thời gian kỷ lục.

2/ Phúc Âm: Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.

Trình thuật hôm nay đưa ra ba ví dụ chứng minh sự khẩn thiết của việc từ bỏ mọi sự, đi theo Đức Kitô, để rao giảng Tin Mừng. Để theo Đức Kitô, người môn đệ phải có những thái độ sau đây:

2.1/ Phải biết sống đơn giản để có thời gian cho Thiên Chúa: Đang khi Thầy trò đi đường thì có kẻ thưa Người rằng: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu, tôi cũng xin đi theo.” Người trả lời: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu.” Chúa Giêsu tuy rất giầu có, nhưng Ngài chọn lối sống khó nghèo để làm gương cho các môn đệ.

+ Khi con người dành quá nhiều thời gian để làm việc nhiều để có nhiều tiền của, con người sẽ không còn thời gian để làm việc của Thiên Chúa.

+ Khi con người có quá nhiều của cải, họ sẽ ngần ngại theo Chúa.

+ Khi người môn đệ có nhiều của cải, anh sẽ không dám lên đường đi rao giảng Tin Mừng. Người có ít hành lý là người sẽ đi được xa nhất, và dễ dàng lên đường đi bất cứ đâu để rao giảng Tin Mừng.

2.2/ Việc theo Thiên Chúa phải là việc ưu tiên trước hết: Đức Giêsu nói với một người khác: “Anh hãy theo tôi!” Người ấy thưa: “Thưa Thầy, xin cho phép tôi về chôn cất cha tôi trước đã.” Đức Giêsu bảo: “Cứ để kẻ chết chôn kẻ chết của họ. Còn anh, anh hãy đi loan báo Triều Đại Thiên Chúa.”

+ Có một sự nghịch lý trong câu trả lời của Chúa Giêsu: Làm sao kẻ chết có thể chôn kẻ chết? Đây chỉ là một lối nói của người Do-thái. Chúa Giêsu có ý muốn nói khi nào Chúa gọi, hãy can đảm bỏ mọi sự để theo Ngài. Nếu một người đợi cho cha chết rồi mới đi theo Chúa, điều này chứng tỏ họ yêu quí cha hơn Thiên Chúa. Làm như thế, họ không xứng đáng để theo Ngài.

+ Chúa Giêsu có dạy bất hiếu? Không! nhưng Ngài muốn con người phải đặt việc loan báo Tin Mừng lên hàng đầu. Chúa có uy quyền để lo liệu đầy đủ cho cha của người môn đệ.

+ Phải nắm lấy cơ hội và quyết định ngay khi nó tới, vì kinh nghiệm dạy khi một người cứ lần nữa, do dự; họ sẽ không dám đi theo Chúa.

2.3/ Đã theo Thiên Chúa, đừng quay đầu trở lại: Một người khác nữa lại nói: “Thưa Thầy, tôi xin theo Thầy, nhưng xin cho phép tôi từ biệt gia đình trước đã.” Đức Giêsu bảo: “Ai đã tra tay cầm cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa.”

+ Đây là kinh nghiệm thiết thực cho những người cầy ruộng: Khi cầy ruộng bằng trâu bò, họ phải nhìn thẳng phía trước; nếu ngoái cổ nhìn về phía sau, luống cày sẽ không thẳng.

+ Trong Sách Sáng Thế, có một câu truyện xảy ra cho vợ ông Lot. Khi Bà tiếc của và không vâng lời thiên thần truyền, Bà ngoái cổ nhìn phía sau, liền bị hóa thành tượng muối.

+ Người môn đệ đã bỏ mọi sự theo Đức Kitô cũng đừng tiếc nuối gì cả, cứ việc thẳng tiến về phía trước. Nếu không, anh sẽ từ từ thu thập lại những thứ anh đã bỏ, và hậu quả còn tệ hại hơn khi anh chưa từ bỏ.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Chúng ta phải đặt việc của Thiên Chúa lên trên công việc của cá nhân, như chúng ta đã từng cầu xin cho Danh Chúa cả sáng, Nước Chúa trị đến, và ý Chúa được thể hiện.

– Việc cần thiết nhất chúng ta phải làm là góp phần trong việc rao giảng và loan truyền Tin Mừng, để làm sao cho mọi người tin vào Đức Kitô và được hưởng ơn cứu độ đời đời.


Skip to content