Thứ Bảy Tuần 18 TN2

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

 

Thứ Bảy Tuần 18 TN2, Năm Chẵn

 

Bài đọc: Hab 1:12-2:4; Mt 17:14-20

 

1/ Bài đọc I: 12 Từ muôn thuở, Ngài chẳng là ĐỨC CHÚA,
là Thiên Chúa con thờ, là Đức Thánh của con, là Đấng Bất Tử sao?
Lạy ĐỨC CHÚA, chính vì để xét xử mà Ngài đã đặt dân ấy lên.
Lạy Đức Chúa là đá tảng, chính vì để thi hành án phạt
mà Ngài đã cho nó được mạnh sức.

13 Mắt của Ngài thật quá tinh tuyền không thể chịu được điều gian ác,
Ngài không thể nhìn xem cảnh khốn cùng, tại sao Ngài cứ đứng nhìn quân phản bội, sao Ngài lặng thinh khi kẻ gian ác nuốt trửng người chính trực hơn mình?

14 Ngài xử với con người như với cá biển, như côn trùng không người trông coi.

15 Nó thả câu bắt hết, tung lưới chụp lấy tất cả,
nó quăng chài gom lại. Vì thế, nó hân hoan vui mừng.

16 Nó dâng lễ tế cho lưới, nó đốt hương kính chài.
Chính nhờ những thứ ấy nó được những phần ăn béo bở và lương thực dồi dào.

17 Có phải vì thế nó tuốt gươm không ngừng tàn sát các dân tộc chẳng một chút xót thương.

1 Tôi sẽ ra đứng ở chòi canh, đứng gác trên tường luỹ
canh chừng xem Người nói với tôi điều gì và đáp lại nỗi bất bình của tôi ra sao!

2 ĐỨC CHÚA trả lời và nói với tôi: “Hãy viết lại thị kiến
và khắc vào tấm bia cho ai nấy đọc được xuôi chảy.

3 Đó là một thị kiến sẽ xảy ra vào thời ấn định.
Nó đang tiến nhanh tới chỗ hoàn thành, chứ không làm cho ai thất vọng.
Nếu nó chậm tới, thì cứ đợi chờ, vì thế nào nó cũng đến, chứ không trì hoãn đâu.

4 Này đây, ai không có tâm hồn ngay thẳng sẽ ngã gục,
còn người công chính thì sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của mình.”

 

2/ Phúc Âm: 14 Khi thầy trò đến với đám đông, thì có một người tới quỳ xuống trước mặt Đức Giê-su

15 và nói: “Thưa Ngài, xin thương xót con trai tôi, vì cháu bị kinh phong và bệnh tình nặng lắm: nhiều lần ngã vào lửa, và cũng nhiều lần ngã xuống nước.

16 Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được.”

17 Đức Giê-su đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi.”

18 Đức Giê-su quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó.

19 Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giê-su rằng: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”

20 Người nói với các ông: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: “rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.”



GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kiên nhẫn cậy trông trong đức tin.

 

Mặc dù chúng ta là những tội nhân xứng đáng để chịu đau khổ vì những tội chúng ta đã phạm, nhưng chúng ta rất dễ nổi nóng khi thấy những người chúng ta nghĩ là tội lỗi hơn chúng ta, lại sống sung sướng hạnh phúc hơn chúng ta. Rồi chúng ta tự hỏi: Chúa ở đâu? Tại sao Ngài không có mắt? Tại sao Ngài để kẻ “lương thiện”phải chịu nhiều gian nan khốn khó trong khi kẻ ác nhân được cuộc sống dễ dãi giàu sang? Từ câu hỏi này, chúng ta sẽ dễ dàng đi vào hai kết luận: hoặc không tin có Thiên Chúa hay có một Thiên Chúa bất công.

Hai bài đọc hôm nay cho chúng ta hai ví dụ tại sao phải kiên trì trong đức tin. Trong bài đọc I, tiên tri Habakkuk không hiểu lý do tại sao Thiên Chúa để vương quốc Israel miền Bắc rơi vào tay của Assyria, một dân tộc hung ác và không biết gì đến Thiên Chúa. Thiên Chúa khuyên ông cứ kiên nhẫn chờ thời gian, ông sẽ biết lý do của tất cả những việc Ngài làm. Trong Phúc Âm, các môn đệ chất vấn Chúa Giêsu tại sao họ không thể trừ quỉ cho đứa bé mà cha nó mang tới. Chúa Giêsu trả lời rất đơn giản: vì các con yếu lòng tin!

 

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

 

1/ Bài đọc I: Người công chính sẽ sống bởi niềm tin.

 

1.1/ Sao Ngài lặng thinh khi kẻ gian ác nuốt trửng người chính trực hơn mình?

Tiên tri Habakkuk có lẽ họat động đồng thời với tiên tri Nahum, trong thời gian từ 640-598 BC, thời kỳ lưu đày của Israel bên Assyria. Lý do tại sao vương quốc Israel bị thất thủ và vua quan cùng dân chúng bị lưu đày là tội bất trung với Chúa chạy theo các thần ngọai như tiên tri Hosea đã tuyên cáo, và tội bất công chèn ép dân nghèo như tiên tri Amos đã tuyên cáo.

Nhưng tiên tri Habakkuk đã mất kiên nhẫn chờ đợi khi thấy Assyria tội lỗi hơn Israel, tại sao Chúa lại để một đứa ác nhân như thế mặc sức chà đạp Dân Chúa và ông đặt câu hỏi với Thiên Chúa: “Từ muôn thuở, Ngài chẳng là Đức Chúa, là Thiên Chúa con thờ, là Đức Thánh của con, là Đấng Bất Tử sao? Lạy Đức Chúa, chính vì để xét xử mà Ngài đã đặt dân ấy lên. Lạy Đức Chúa là đá tảng, chính vì để thi hành án phạt mà Ngài đã cho nó được mạnh sức. Mắt của Ngài thật quá tinh tuyền không thể chịu được điều gian ác, Ngài không thể nhìn xem cảnh khốn cùng, tại sao Ngài cứ đứng nhìn quân phản bội, sao Ngài lặng thinh khi kẻ gian ác nuốt trửng người chính trực hơn mình?”

 

1.2/ “Ai không có tâm hồn ngay thẳng sẽ ngã gục, còn người công chính thì sẽ được sống, nhờ lòng thành tín của mình.”

Habakkuk, cũng như Job, muốn hiểu lý do tại sao Chúa lại làm như thế: Tôi sẽ ra đứng ở chòi canh, đứng gác trên tường luỹ canh chừng xem Người nói với tôi điều gì và đáp lại nỗi bất bình của tôi ra sao! Và Đức Chúa trả lời và nói với tôi: “Hãy viết lại thị kiến và khắc vào tấm bia cho ai nấy đọc được xuôi chảy. Đó là một thị kiến sẽ xảy ra vào thời ấn định. Nó đang tiến nhanh tới chỗ hoàn thành, chứ không làm cho ai thất vọng. Nếu nó chậm tới, thì cứ đợi chờ, vì thế nào nó cũng đến, chứ không trì hoãn đâu.”

Chúa có chương trình và thời giờ của Chúa, Ngài không cần ai làm cố vấn cho Ngài. Chúa có thể dùng kẻ gian ác như Assyria như cái roi để sửa phạt Israel, Ngài cũng có thể dùng quân thù khác để trừng trị kẻ cầm roi. Con người có tội không có quyền để tra vấn Chúa, nhưng phải kiên nhẫn chờ đợi trong đức tin ngày Chúa cất đi những hình phạt cho mình: “Này đây, ai không có tâm hồn ngay thẳng sẽ ngã gục, còn người công chính thì sẽ được sống nhờ lòng thành tín của mình.”

 

2/ Phúc Âm: Đức tin của người cha có con trai bị kinh phong.

 

2.1/ Đức tin của người cha:

Giống như người đàn bà xứ Canaan đã kiên trì trong đức tin mặc dầu bị Chúa thử thách, người cha có đứa con trai bị kinh phong hôm nay cũng vậy. Ông đã mang con đến cho các môn đệ của Chúa, nhưng họ không chữa được; nhưng ông không nản lòng, ông cố tìm cơ hội cho được gặp Chúa vì ông tin chắc Chúa sẽ cứu con ông khỏi bệnh.

 

2.2/ Đức tin yếu kém của các môn đệ:

Khi nghe lời ông nói “Tôi đã đem cháu đến cho các môn đệ Ngài chữa, nhưng các ông không chữa được,” Chúa Giêsu phải kêu lên: “Ôi thế hệ cứng lòng không chịu tin và gian tà! Tôi còn phải ở với các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem cháu lại đây cho tôi.”

Tại sao Chúa thốt lên những lời này? Chắc chắn không phải vì người cha thiếu đức tin, nhưng là do sự cứng lòng tin của các môn đệ. Chúa mất kiên nhẫn vì Chúa đã dạy dỗ và làm quá nhiều phép lạ trước các ông mà vẫn chưa đủ để các ông đặt trọn vẹn niềm tin vào Ngài.

Chúa Giêsu quát mắng tên quỷ, quỷ liền xuất, và đứa bé được khỏi ngay từ giờ đó. Bấy giờ các môn đệ đến gần hỏi riêng Đức Giêsu rằng: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Ngài trả lời: “Tại anh em kém tin! Thầy bảo thật anh em: nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi này: “rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng sẽ qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được.”

 

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

 

– Chúng ta rất dễ bị lung lay đức tin như tiên tri Habakkuk và các môn đệ hôm nay khi đứng trước thử thách và đau khổ trong cuộc đời.

– Thay vì kiên trì hy vọng trong đức tin như người cha có con bị kinh phong, chúng ta mất kiên nhẫn và chất vấn Chúa tại sao để chúng ta phải đau khổ, tại sao chúng ta không làm được những gì người khác làm?

– Một đức tin vững mạnh nơi Chúa sẽ giúp chúng ta chịu đựng đau khổ cách bình an và nhất là không bao giờ dám chất vấn Chúa.

CÁC BÀI VIẾT KHÁC
{loadposition user11}
 

Skip to content