Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống
Thứ Bảy – Tuần 7 – TN1 – Năm Lẻ
Bài đọc: Sir 17:1-15; Mk 10:13-16.
1/ Bài đọc I: 1 Đức Chúa lấy đất mà tạo ra con người,
rồi lại đưa con người trở về đất.
2 Người đã ban cho nó một số ngày và một khoảng thời gian,
cho nó quyền thống trị vạn vật trên mặt đất.
3 Người mặc cho nó sức mạnh tương xứng với mình,
và theo hình ảnh mình mà làm ra nó.
4 Người phú bẩm cho mọi xác phàm lòng kính sợ Người,
để chúng thống trị muông chim cầm thú.
6 Người ban cho chúng trí khôn, lưỡi, mắt, tai,
và trái tim để chúng suy nghĩ.
7 Người làm cho chúng được đầy kiến thức thông minh,
tỏ cho chúng biết điều tốt điều xấu.
8 Người đặt con mắt mình vào tâm hồn chúng,
để chúng nhận ra các công trình vĩ đại của Người.
10 Danh thánh Người, chúng sẽ ca ngợi,
những công trình vĩ đại của Người, chúng sẽ kể ra.
11 Người còn ban kiến thức cho chúng,
và cho thừa hưởng luật đem lại sự sống.
12 Người đã lập với chúng một giao ước muôn đời,
và tỏ cho thấy những điều Người phán quyết.
13 Mắt chúng đã nhìn thấy vinh quang rực rỡ của Người,
tai chúng đã nghe tiếng uy hùng Người phán.
14 Người phán bảo: “Các ngươi hãy tránh xa mọi điều bất chính.”
Bổn phận đối với tha nhân,
Người truyền cho ai nấy phải thi hành.
15 Đường lối của chúng luôn luôn ở trước mặt Người,
và không bao giờ giấu mắt Người được.
2/ Phúc Âm: 13 Người ta dẫn trẻ em đến với Đức Giê-su, để Người đặt tay trên chúng. Nhưng các môn đệ la rầy chúng.
14 Thấy vậy, Người bực mình nói với các ông: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.
15 Thầy bảo thật anh em: Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.”
16 Rồi Người ôm lấy các trẻ em và đặt tay chúc lành cho chúng.
GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy đặt trọn vẹn tin tưởng nơi Thiên Chúa là Cha.
Cuộc đời của mỗi người có hai phần rõ rệt: phần một khi sống dưới mái ấm gia đình với sự che chở và bảo bọc của cha mẹ và các anh/chị/em; phần hai khi phải bươn chải vào đời để tự kiếm sống và xây dựng cho mình một mái ấm gia đình. Tương xứng với hai phần này là hai thái độ khác nhau. Khi còn sống với cha mẹ, chúng ta chẳng phải lo lắng gì cả, tối ngày chỉ biết vui chơi, ăn uống, học hành… mà chẳng cần biết tiền bạc từ đâu ra. Chúng ta hoàn toàn tin tưởng và sống nhờ cha mẹ, cha mẹ bảo sao chúng ta nghe và làm như vậy. Nhưng khi rời mái ấm gia đình, thái độ của chúng ta hầu như thay đổi hoàn toàn. Chúng ta phải tự lo lắng lấy hết mọi sự, phải làm lụng để kiếm ăn, và phải đương đầu với biết bao tính toán và nguy hiểm trong đời. Những điều này làm cho chúng ta mất hết vẻ hồn nhiên của tuổi trẻ, dè dặt trong khi giao tiếp, không dễ tin những hứa hẹn của người đời, và khó chịu khi ai làm phiền chúng ta.
Các bài đọc hôm nay dạy chúng ta phải biết giữ lại những đức tính tốt của trẻ thơ trong mối liên hệ giữa chúng ta với Thiên Chúa và với nhau. Trong bài đọc I, tác giả Sách Huấn Ca mô tả cách chi tiết những điều Thiên Chúa đã và đang làm cho con người. Chúng ta phải có khôn ngoan để nhận ra Thiên Chúa vẫn đang quan phòng cuộc đời mỗi người chúng ta. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu khó chịu khi thấy các môn đệ xua đuổi trẻ em khi chúng đến với Ngài. Ngài đưa ra một điều kiện để được vào Nước Trời: Phải mở lòng đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn của một trẻ thơ.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Người đặt con mắt mình vào tâm hồn chúng, để chúng nhận ra các công trình vĩ đại của Người.
1.1/ Thiên Chúa làm mọi sự cho con người: Thoạt đọc trình thuật hôm nay, một người có thể nhận ra điều này: hầu hết tất cả chủ từ của cả bài thơ là Thiên Chúa, hay “Người;” và túc từ của bài thơ hay người nhận lãnh là con người. Các động từ diễn tả các hành động khác nhau Thiên Chúa làm cho con người. Một số những sự thật tác giả muốn chúng ta phải nhìn nhận:
– Người dựng nên và điều khiển cuộc đời chúng ta là Thiên Chúa, chứ không phải chúng ta. Ngài nắm giữ vận mạng và đếm từng ngày sống của chúng ta trên trái đất.
– Con người được Thiên Chúa dựng nên theo hình ảnh của Người, và ban cho con người sức mạnh để cùng cai quản trái đất với Người.
– Thiên Chúa dựng nên các quan năng trong thân thể con người cho một mục đích. Con người phải dùng nó để nhận ra những điều tốt, xấu, uy quyền và tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người.
– Ngài dạy dỗ những điều khôn ngoan, ban cho con người Luật đem lại sự sống, và ký kết một giao ước muôn đời với con người.
1.2/ Con người có bổn phận ca khen Danh Thánh Thiên Chúa: Có thể nói tất cả những gì con người có đều do Thiên Chúa làm ra và ban cho con người hưởng dùng; vì thế, thái độ thích ứng của con người là phải biết cám ơn, ca khen, và rao truyền những gì Người làm cho mọi người, để tất cả đều nhận ra và ca khen Người. Ngoài ra, bổn phận của con người còn phải dùng những của cải Thiên Chúa ban để giúp đỡ tha nhân, nhất là những người nghèo khổ.
Nếu không nhận ra những điều Thiên Chúa làm, con người sẽ nghĩ ngược lại: tất cả những gì có trong trái đất đều là ngẫu nhiên; vì thế, họ sẽ tha hồ vơ vét làm của riêng để tận hưởng. Vì không nhận ra sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa, họ sống như không có ngày mai, và hậu quả là bị hư đi và không đạt được đích điểm mà Người đã tiền định cho họ.
2/ Phúc Âm: “Ai không đón nhận Nước Thiên Chúa với tâm hồn một trẻ em, thì sẽ chẳng được vào.”
Trước hết, chúng ta thử tìm hiểu những đức tính của trẻ thơ có, rồi áp dụng chúng vào những người đi tìm Nước Thiên Chúa. Chúng ta chỉ xét tới trường hợp chung của trẻ thơ, chứ không để ý tới trường hợp những trẻ thơ ngoại lệ.
(1) Thành thật: Trẻ thơ thấy sao nói vậy, chúng không dấu và không sợ ai buồn lòng. Tục ngữ Việt-nam có câu: “đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ.” Câu này có nghĩa khi đi ra đường, một người cần hỏi kinh nghiệm của người già; nhưng khi về nhà, một người hỏi trẻ em là biết hết những gì đã xảy ra. Chúa Giêsu cũng dạy chúng ta phải có đức tính này trong các mối liên hệ: “Có thì nói có, không thì nói không; thêm bớt điều gì là do ác quỉ gây nên.”
(2) Khiêm nhường: Trẻ thơ biết chúng không biết nên rất ham học hỏi tìm tòi. Chúng rất hay hỏi mà không sợ người khác cười nhạo vì những câu hỏi ngớ ngẩn. Chúng xấu hổ khi người khác khen ngợi. Chúng rất dễ hòa đồng với người khác và làm bạn mau chóng, chỉ cần thả chúng xuống nhà ai khoảng thời gian ngắn là chúng có thể chơi chung với nhau rồi. Người lớn thường đối xử với nhau khác, họ cần phải biết gia thế người khác và phải mất thời gian khá lâu để trở thành bạn.
(3) Vâng lời: Trẻ em rất dễ vâng lời. Cha mẹ, anh chị, các thầy cô, và người lớn nói sao, chúng làm như vậy. Chúng không tranh luận cãi lại, cũng chẳng tìm hiểu lý do tại sao phải làm như vậy. Người lớn không hành động như thế, họ luôn tìm hiểu lý do phải làm, và nhiều khi còn tìm những lý do để không phải làm.
(4) Tin tưởng: Trẻ thơ rất tin tưởng nơi cha mẹ, nhưng không dễ tin người ngoài. Đối với chúng, cha mẹ nói gì, chúng tin là có, dẫu là những điều huyền thoại như: ông già Noel; chú cuội, chị Hằng; Bạch Tuyết và 7 chú lùn… Thiên Chúa cũng muốn chúng ta đặt trọn vẹn tin tưởng nơi Ngài; tất cả những Ngài đã nói, sẽ xảy ra; và những gì Ngài đã hứa, Ngài sẽ ban cho con người.
(5) Yêu mến: Trẻ thơ không biết hận thù, chúng yêu mến cha mẹ và những người làm ơn cho chúng. Nếu chúng giận dỗi, chúng sẽ làm hòa mau chóng vì chúng rất dễ quên. Người lớn không dễ dàng tha thứ. Có những mối hận họ sẽ không bao giờ quên, và để được tha thứ, họ đòi nhiều điều kiện.
Tất cả những đức tính trên đây của trẻ thơ Chúa Giêsu đòi chúng ta cần có trong mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân để được vào Nước Trời. Điều quan trọng giúp chúng ta có thể làm được là chúng ta phải nhìn ra được tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa. Sợ bị thiệt hại và nguy hiểm là những lý do khiến chúng ta dè dặt trong cách giao tiếp; nhưng một khi chúng ta biết có một Người luôn quan tâm và bảo vệ, chúng ta sẽ không sợ hãi và tin tưởng hơn trong cách đối xử với tha nhân.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Thiên Chúa là Cha uy quyền và thương yêu, Ngài vẫn đang điều khiển và dẫn dắt cuộc đời mỗi người chúng ta đến đich điểm mà Ngài đã tiền định.
– Chúng ta đừng để những khó khăn trong cuộc đời biến chúng ta thành những người kiêu ngạo, ích kỷ, bản gắt, nghi ngờ… Không ai có thể làm hại chúng ta khi Thiên Chúa vẫn đang chúc lành và bảo vệ chúng ta.