Thứ Sáu – Tuần 13 – TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

Thứ Sáu – Tuần 13 – TN1 – Năm Lẻ

 

Bài đọc: Gen 23:1-4, 19, 24:1-8, 62-67; Mt 9:9-13.

1/ Bài đọc I: 1 Bà Xa-ra sống được một trăm hai mươi bảy tuổi: đó là những năm bà Xa-ra đã sống. 2 Bà Xa-ra qua đời tại Kia-giát Ác-ba, tức là Khép-rôn, trong đất Ca-na-an. Ông Áp-ra-ham đến làm lễ chôn cất bà và than khóc bà.

3 Ông đứng dậy, để người chết đó và nói với con cái ông Khết rằng:

4 “Tôi là ngoại kiều và là người khách ở giữa các ông. Xin các ông nhượng cho tôi một miếng đất riêng làm phần mộ ở giữa các ông, để tôi đem người chết của tôi đi chôn.”

19 Sau đó, ông Áp-ra-ham chôn bà Xa-ra, vợ ông, trong hang của cánh đồng Mác-pê-la, đối diện với Mam-rê, tức là Khép-rôn, tại đất Ca-na-an.

1 Ông Áp-ra-ham đã già nua tuổi tác, và ĐỨC CHÚA đã chúc phúc cho ông Áp-ra-ham trong mọi sự. 2 Ông Áp-ra-ham bảo người lão bộc sống lâu năm nhất trong nhà ông, và cũng là người quản lý mọi tài sản của ông: “Chú hãy đặt tay dưới đùi tôi, 3 và tôi xin chú nhân danh ĐỨC CHÚA là Chúa trời đất, mà thề rằng chú sẽ không cưới cho con trai tôi một người vợ trong số con gái xứ Ca-na-an, nơi tôi đang sống. 4 Nhưng chú sẽ về quê tôi, đến với họ hàng tôi, mà cưới vợ cho con tôi là I-xa-ác.” 5 Người lão bộc thưa với ông: “Có thể người đàn bà ấy không chịu đi theo tôi về đất này; vậy tôi có phải đưa cậu con trai ông về đất mà từ đó ông đã ra đi không?”

6 Ông Áp-ra-ham bảo người ấy: “Coi chừng, đừng có đưa con trai tôi về đó!

7 ĐỨC CHÚA là Chúa Trời, Đấng đã đưa tôi ra khỏi nhà cha tôi, khỏi quê hương tôi, Đấng đã phán với tôi và thề với tôi rằng: “Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất này”, chính Người sẽ sai sứ thần Người đi trước mặt chú, để từ nơi đó chú cưới vợ về cho con tôi.

8 Nếu người đàn bà không chịu đi theo chú, thì chú không còn buộc phải giữ lời thề với tôi nữa. Nhưng dù sao, cũng đừng đưa con tôi về đó.”

62 Khi ấy cậu I-xa-ác đã bỏ vùng giếng La-khai Rô-i, và đang ở trong miền Ne-ghép. 63 Cậu I-xa-ác ra ngoài đồng dạo mát lúc chiều tà. 64 Ngước mắt lên, cậu thấy một bầy lạc đà đang tiến đến. Ngước mắt lên, cô Rê-bê-ca thấy cậu I-xa-ác, cô bèn từ trên lưng lạc đà nhảy xuống 65 và hỏi người lão bộc: “Người đang đi ngoài đồng tiến về phía chúng ta là ai đó?” Người lão bộc trả lời: “Chủ tôi đấy!” Cô bèn lấy chiếc khăn che mặt. 66 Người lão bộc thưa lại với cậu I-xa-ác tất cả những gì ông đã làm. 67 Cậu I-xa-ác đưa cô Rê-bê-ca vào lều của bà Xa-ra mẹ cậu; cậu lấy cô làm vợ, cậu yêu thương cô và khuây khoả được nỗi buồn mất mẹ.

2/ Phúc Âm: 9 Bỏ nơi ấy, Đức Giê-su đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một người tên là Mát-thêu đang ngồi tại trạm. Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi!” Ông đứng dậy đi theo Người.

10 Khi Đức Giê-su đang dùng bữa tại nhà ông ấy, có nhiều người thu thuế và tội lỗi kéo đến, cùng ăn với Người và các môn đệ.

11 Thấy vậy, những người Pha-ri-sêu nói với các môn đệ Người rằng: “Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như vậy?”

12 Nghe thấy thế, Đức Giê-su nói: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.

13 Hãy về học cho biết ý nghĩa của câu này: “Ta muốn lòng nhân chứ đâu cần lễ tế. Vì tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.”


                       

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Kẻ đau yếu mới cần đến thầy thuốc.

            Là những người lãnh đạo như người mục tử coi sóc đoàn chiên hay cha mẹ chăm sóc con cái, chúng ta không những phải nhận ra bệnh tình của đoàn chiên hay con cái, mà còn phải biết phương thuốc hiệu nghiệm để chữa lành. Các bài đọc hôm nay cho chúng ta những mẫu gương của cha mẹ và người mục tử tốt lành.

            Trong bài đọc I, tổ phụ Abraham biết con mình rất buồn khi mất mẹ, ông lo lắng để tìm một người bạn đời tốt lành cho con để cậu có thể quên đi người mẹ, và bắt đầu xây dựng gia đình riêng. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu là người mục tử tốt lành đi tìm con chiên lạc. Ngài tìm được Matthew và đưa ông về; nhưng các Pharisees lại phê bình Ngài đồng bàn với những người tội lỗi. Chúa Giêsu thẳng thắn trả lời họ: “Tôi không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi.”      

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Cậu yêu thương cô và khuây khoả được nỗi buồn mất mẹ.

1.1/ Bà Sarah từ giã cuộc đời: Không có gì buồn hơn nỗi buồn mất người mẹ yêu quí đã hết lòng chăm sóc cho Isaac, nhất là cậu lại là người con duy nhất bà có trong lúc tuổi già. Tất cả tình thương của bà Sarah đều dành cho cậu. Sau khi đã chôn cất vợ, Abraham biết đã đến lúc ông phải kiếm một người vợ tốt lành cho con, để cậu vơi đi nỗi buồn mất mẹ.

1.2/ Niềm tin của Abraham vào Thiên Chúa trong việc cưới vợ cho Isaac: Abraham phải đương đầu với 3 khó khăn lớn:

            (1) Abraham không thể tự mình về quê tìm vợ cho con vì đã quá cao niên.

            (2) Abraham không muốn cưới những người con gái xứ Canaan làm vợ cho con mình. Giống như truyền thống Việt-nam, Abraham muốn cưới vợ cùng làng xóm cho con. Lý do, chuyện trăm năm là chuyện cả cuộc đời. Những người cùng làng là những người Abraham và người quản lý đã biết rõ cha mẹ và họ hàng của họ. Những người con gái xứ Canaan, Abraham không biết một tí nào về họ cả. Vì thế, Abraham bảo người lão bộc sống lâu năm nhất trong nhà ông, và cũng là người quản lý mọi tài sản của ông: “Chú hãy đặt tay dưới đùi tôi, và tôi xin chú nhân danh Đức Chúa là Chúa trời đất, mà thề rằng chú sẽ không cưới cho con trai tôi một người vợ trong số con gái xứ Canaan, nơi tôi đang sống. Nhưng chú sẽ về quê tôi, đến với họ hàng tôi, mà cưới vợ cho con tôi là Isaac.”

            (3) Abraham không muốn cho con mình về quê, nhưng phải ở lại Canaan để thừa hưởng miền Đất Hứa mà Thiên Chúa dành cho ông. Người lão bộc thưa với ông: “Có thể người đàn bà ấy không chịu đi theo tôi về đất này; vậy tôi có phải đưa cậu con trai ông về đất mà từ đó ông đã ra đi không?” Ông Abraham bảo người ấy: “Coi chừng, đừng có đưa con trai tôi về đó! Đức Chúa là Chúa Trời, Đấng đã đưa tôi ra khỏi nhà cha tôi, khỏi quê hương tôi, Đấng đã phán với tôi và thề với tôi rằng: “Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất này,” chính Người sẽ sai sứ thần Người đi trước mặt chú, để từ nơi đó chú cưới vợ về cho con tôi.”

            Abraham biết để thỏa mãn cả hai điều kiện không phải là điều dễ dàng; vì thế, Abraham nói với người lão bộc: “Nếu người đàn bà không chịu đi theo chú, thì chú không còn buộc phải giữ lời thề với tôi nữa. Nhưng dù sao, cũng đừng đưa con tôi về đó.” Abraham tin tưởng Thiên Chúa sẽ xe định một người vợ tốt lành cho Isaac. Trong suốt cuộc đời ông, Thiên Chúa luôn giữ lời hứa. Ngài đã chúc lành cho Abraham trong mọi sự.

1.3/ Issac tiếp nhận Rebekah và quên đi nỗi buồn mất mẹ. Cuộc hôn nhân của Isaac và Rebekah quả thật do sự quan phòng của Thiên Chúa. Để hiểu điều này, chúng ta phải đọc cả chương 24. Trình thuật hôm nay chỉ kể vắn tắt người lão bộc đã tìm được Rebekah và thuyết phục cô từ giã cha mẹ để lên đường qua đất Canaan gặp Isaac. Cậu Isaac đưa cô Rebekah vào lều của bà Sarah mẹ cậu; cậu lấy cô làm vợ, cậu yêu thương cô và khuây khoả được nỗi buồn mất mẹ.

2/ Phúc Âm: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.”

2.1/ Lòng thương xót có sức cải hóa người tội lỗi: Trong Cựu Ước, các ngôn sứ rất khó chịu với những người tội lỗi và họ thường tuyên bố án phạt dành cho tội nhân. Tuy nhiên, cũng không thiếu những sứ điệp về tình thương tha thứ của Thiên Chúa. Sách ngôn sứ Jonah là một bằng chứng hùng hồn. Ngôn sứ Jonah không muốn rao giảng cho dân thành Nineveh; nhưng Thiên Chúa bắt ông phải làm chuyện đó, và Ngài cho ông biết lý do: “Ngươi, ngươi thương hại cây thầu dầu mà ngươi đã không vất vả vì nó, và không làm cho nó lớn lên; trong một đêm nó đã sinh ra, rồi trong một đêm lại chết đi. Còn Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Nineveh, thành phố lớn, trong đó có hơn một trăm hai mươi ngàn người không phân biệt được bên phải với bên trái, và lại có rất nhiều thú vật hay sao?” (Jon:4:10-11). Trong ngôn sứ Ezekiel chúng ta cũng thấy rõ ràng sứ điệp về lòng thương xót của Thiên Chúa: “Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và được sống” (Eze 33:11).

            Chúa Giêsu là người đầu tiên rao giảng và diễn tả lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho người tội lỗi. Trong trình thuật hôm nay, Matthew bị đánh động bởi lòng nhân từ của Chúa Giêsu sâu đậm đến nỗi ông đứng dậy, lập tức bỏ mọi sự và đi theo Người. Lý do, chưa có một người Do-thái nào đối xử với ông như một nhân vị con người, trừ Chúa Giêsu. Đa số đều buộc tội và ngăn cấm không cho ông được bước chân vào Đền Thờ. Điều tương tự cũng xảy ra cho Zacchaeus, thủ lãnh của người thu thuế (Luc 19:5), hay cho Người Phụ Nữ Ngoại Tình (Joh 8:1-11). Những người tội lỗi nhiều thường dễ khiêm nhường nhận ra tội lỗi của họ để ăn năn hối cải hơn những người tự nhận mình là công chính.

2.2/ Tất cả mọi người đều cần đến lòng nhân từ và thương xót của Thiên Chúa: vì tất cả mọi người đều có tội. Những Pharisees là những người cũng cần lòng thương xót của Thiên Chúa, vì họ cũng là những tội nhân, nhưng vì sự cứng lòng và kiêu hãnh là những lý do ngăn cản họ nhận ra tội lỗi của họ và từ chối lòng thương xót của Thiên Chúa. Hơn nữa, họ tức giận khi Chúa Giêsu và các môn đệ vào nhà Matthew và cùng đồng bàn ăn uống với ông, nên họ chất vấn các môn đệ Người rằng: “Sao Thầy các anh lại ăn uống với bọn thu thuế, và quân tội lỗi như vậy?”

            Tiếp đến, Chúa Giêsu đưa ra sự kiện mà chúng quá rõ ràng với tất cả những ai có trí khôn lành mạnh: “Người khoẻ mạnh không cần thầy thuốc, người đau ốm mới cần.” Chẳng ai đang khỏe mạnh mà lại tốn tiền đi bác sĩ; chỉ những ai đau yếu hay thấy có những triệu chứng báo động mới cần đến bác sĩ. Chúa Giêsu không đến để kêu gọi người công chính, mà để kêu gọi người tội lỗi. Chúa Giêsu là nhà chữa bệnh tinh thần mà tất cả con người đều cần chạy tới để được Ngài chữa lành.

           

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

            – Là những nhà lãnh đạo, chúng ta phải sáng suốt để định bệnh cho những người Thiên Chúa đã trao cho chúng ta, đồng thời cũng phải biết phương thuốc hiệu nghiệm để chữa lành.

            – Chúng ta đừng bao giờ phê bình hay ngăn cản những người tội lỗi đến cùng Thiên Chúa. Mọi người đều là tội nhân và đều cần tình thương tha thứ của Ngài.

Skip to content