Thứ Hai – Tuần 7 – TN1

Xin Nhấn vào đây để nghe Bài Giảng hoặc tải xuống

Thứ Hai – Tuần 7 – TN1 – Năm lẻ

 

Bài đọc: Sir 1:1-10; Mk 9:14-29.

1/ Bài đọc I: 1 Tất cả sự khôn ngoan đều phát xuất từ Đức Chúa, và khôn ngoan vẫn ở với Người đến muôn đời. 2 Cát biển, giọt mưa và tháng ngày của vĩnh cửu, ai đếm được cho hết?

3 Trời cao, đất rộng, vực sâu và sự khôn ngoan, ai dò cho thấu?

4 Khôn ngoan đã được tác thành trước vạn vật, sự hiểu biết anh minh đã có tự muôn đời.

6 Gốc rễ của khôn ngoan đã được mặc khải cho ai? Và những công trình kỳ diệu của khôn ngoan, ai nào biết rõ?

8 Chỉ có một Đấng khôn ngoan rất đáng sợ, ngự trên ngai của Người.

9 Đó chính là Đức Chúa. Người đã tạo dựng, đã thấy, đã đếm và làm cho khôn ngoan nổi bật trên mọi công trình, 10 nơi mọi phàm nhân, theo lòng quảng đại của Người, và Người đã rộng ban khôn ngoan cho những ai yêu mến Người.

2/ Phúc Âm: 14 Khi Đức Giê-su và ba môn đệ trở lại với các môn đệ khác, thì thấy một đám người rất đông đang vây quanh các ông, và các kinh sư tranh luận với các ông.

15 Thấy Đức Giê-su, lập tức tất cả đám đông kinh ngạc. Họ chạy lại chào Người.

16 Người hỏi các môn đệ: “Anh em tranh luận gì với họ thế?”

17 Một người trong đám đông trả lời: “Thưa Thầy, tôi đã đem con trai tôi lại cùng Thầy; cháu bị quỷ câm ám.

18 Bất cứ ở đâu, hễ quỷ nhập vào là vật cháu xuống. Cháu sùi bọt mép, nghiến răng, cứng đờ người ra. Tôi đã nói với các môn đệ Thầy để họ trừ tên quỷ đó, nhưng các ông không làm nổi.”

19 Người đáp: “Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho tôi.”

20 Người ta đem nó lại cho Người. Vừa thấy Người, quỷ liền lay nó thật mạnh, nó ngã xuống đất, lăn lộn, sùi cả bọt mép.

21 Người hỏi cha nó: “Cháu bị như thế từ bao lâu rồi?” Ông ấy đáp: “Thưa từ thuở bé.

22 Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.”

23 Đức Giê-su nói với ông ta: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin.”

24 Lập tức, cha đứa bé kêu lên: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi!”

25 Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giê-su quát mắng tên quỷ: “Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi: ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa!”

26 Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói: “Nó chết rồi!”

27 Nhưng Đức Giê-su cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên.

28 Khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?”

29 Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.”


GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Sức mạnh của việc cầu nguyện

Con người rất khôn ngoan khi phải giải quyết những việc quan trọng của quốc gia, xí nghiệp, cộng đòan. Họ họp nhau để bàn thảo, để đưa ra những kế họach ngắn và dài hạn, và để phân chia công tác cho mỗi thành phần. Chính sự chuẩn bị khôn ngoan như thế giúp họ thành công trong việc lãnh đạo.

Trong cuộc đời mỗi người, chúng ta cũng phải làm rất nhiều quyết định riêng tư; nhưng rất ít khi chúng ta chịu bàn hỏi với những người khôn ngoan; nhất là với một Đấng khôn ngoan, Người điều khiển mọi sự trong hòan vũ này. Chẳng lạ gì nhiều lần chúng ta đã thất bại. Cầu nguyện là bàn hỏi với Thiên Chúa, để xin sự soi sáng khôn ngoan của Ngài. Một gương sáng cho chúng ta noi theo: Chúa Giêsu là sự khôn ngoan của Thiên Chúa, thế mà Ngài không làm gì mà không bàn hỏi với Cha Ngài: khi chịu Phép Rửa, trước khi chọn 12 Tông-đồ, sáng sớm trước khi bắt đầu một ngày mới, trong giờ phút trước khi bắt đầu Cuộc Tử Nạn trong vườn Ghetsemane.

Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy sức mạnh của việc cầu nguyện. Trong Bài Đọc I, tác-giả của Sách Đức Huấn Ca cho chúng ta thấy tất cả mọi sự khôn ngoan trong trời đất bắt nguồn từ Thiên Chúa, vì Ngài dựng nên, điều kiển, và đưa mọi sự đến đích điểm của nó. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu cho các tông-đồ biết: sở dĩ họ không truyền cho quỉ câm xuất khỏi đứa bé là vì họ không cầu nguyện với Thiên Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Nguồn gốc của khôn ngoan

1.1/ Thiên Chúa là nguồn gốc của mọi khôn ngoan: “Tất cả sự khôn ngoan đều phát xuất từ Đức Chúa, và khôn ngoan vẫn ở với Người đến muôn đời.” Hầu hết các tác giả của Sách Cựu Ước đều muốn nhấn mạnh tới việc tạo dựng và sự quan phòng của Thiên Chúa. Nếu Ngài là Đấng dựng nên mọi sự trong vũ trụ, ai có thể hiểu biết về vũ trụ hơn Ngài? Nếu Ngài sắp xếp và điều khiển mọi sự trong vũ trụ, ai có thể hiểu biết những gì xảy ra trong vũ trụ hơn Ngài? Cá nhân mỗi người hay tập thể con người chỉ hiểu biết và khám phá phần nào trong vũ trụ, nhưng con người không thể hiểu biết tất cả mọi sự như Thiên Chúa.

1.2/ Ngôi Lời, Đức Kitô, là sự khôn ngoan của Thiên Chúa: “Khôn ngoan đã được tác thành trước vạn vật, sự hiểu biết anh minh đã có tự muôn đời.” Phải có sự khôn ngoan của Thiên Chúa trước khi có mọi sự. Truyền thống khôn ngoan đồng nhất sự khôn ngoan của Thiên Chúa với Lời của Ngài. Thánh Gioan trong chương 1 của Tin Mừng, đã gọi Lời này là chính Đức Kitô: Người là sự khôn ngoan của Thiên Chúa.

1.3/ Thiên Chúa ban khôn ngoan cho những ai yêu mến nó: Thiên Chúa dựng nên con người giống hình ảnh và sự tương tự của Ngài. Một trong những điều con người giống Thiên Chúa là sự khôn ngoan, vì phải có khôn ngoan, con người mới có thể thay Chúa điều khiển vũ trụ. Tuy nhiên, sự khôn ngoan trong mỗi người không giống nhau: ai càng yêu mến và quí trọng sự khôn ngoan, người ấy càng được khôn ngoan tỏ cho biết; ví dụ: Vua Solomon.

2/ Phúc Âm: Giống quỉ ấy chỉ có thể trừ được bằng cầu nguyện.

2.1/ Các môn đệ không trừ được quỉ câm: Quyền lực trừ quỉ đến từ Thiên Chúa, và Chúa Giêsu đã ban quyền trừ quỉ cho các tông-đồ. Tại sao các ông không trừ được quỉ câm này? Quyền trừ quỉ dựa trên sức mạnh của Thiên Chúa, không dựa trên sức mạnh của con người, vì sức mạnh của ma quỉ vượt trên sức mạnh của con người. Sức mạnh của Thiên Chúa đến từ niềm tin của con người vào Thiên Chúa. Chính Chúa Giêsu đã nhắc nhở con người điều này nhiều lần: Nếu các con có đức tin bằng hạt cải, các con có thể truyền cho núi đá này phải dời chỗ, nó sẽ nghe lời các con. Lòng tin yếu là lý do các tông đồ đã không trừ được quỉ.

Khi được biết lý do tại sao các tông-đồ không khai trừ quỉ được, Chúa Giêsu đã phải đau đớn thốt lên: “Ôi thế hệ cứng lòng, không chịu tin! Tôi phải ở cùng các người cho đến bao giờ, còn phải chịu đựng các người cho đến bao giờ nữa? Đem nó lại đây cho tôi.”

2.2/ Mọi sự đều có thể đối với người tin: Khi Chúa Giêsu hỏi người cha: “Cháu bị như thế từ bao lâu rồi?” Ông ấy đáp: “Thưa từ thuở bé. Nhiều khi quỷ xô nó vào lửa hoặc đẩy xuống nước cho nó chết. Nhưng nếu Thầy có thể làm được gì, thì xin chạnh lòng thương mà cứu giúp chúng tôi.” Thấy sự biểu lộ thiếu lòng tin nơi người cha, Chúa Giêsu nói với ông ta: “Sao lại nói: nếu Thầy có thể? Mọi sự đều có thể đối với người tin.” Biết tội lỗi của mình, người cha cầu xin với Chúa Giêsu: “Tôi tin! Nhưng xin Thầy giúp lòng tin yếu kém của tôi!” Nhận biết đức tin yếu kém của mình như người cha là một hành động khôn ngoan và khiêm nhường để tiến tới việc xin Thiên Chúa ban thêm khôn ngoan và củng cố đức tin. Người ngoan cố không nhận ra sự yếu kém của mình, làm sao có thể nhận ra việc cần làm để giải quyết vấn đề?

Khi thấy đám đông tuôn đến, Đức Giêsu quát mắng tên quỷ: “Thần câm điếc kia, Ta truyền cho ngươi: ra khỏi đứa bé và không được nhập vào nó nữa!” Quỷ thét lên, lay nó thật mạnh, rồi ra khỏi. Đứa bé ra như chết, khiến cho nhiều người nói: “Nó chết rồi!” Nhưng Đức Giêsu cầm lấy tay nó, đỡ nó dậy, và nó đứng lên.

2.3/ Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi: Được chứng kiến mọi sự, các môn đệ vẫn không hiểu tại sao các ông không trừ được quỉ. Vì vậy, khi Người vào nhà, các môn đệ mới hỏi riêng Người: “Tại sao chúng con đây lại không trừ nổi tên quỷ ấy?” Người đáp: “Giống quỷ ấy, chỉ có cầu nguyện mới trừ được thôi.” Nếu các ông chịu cầu nguyện với Thiên Chúa, Người sẽ chỉ cách cho các ông biết cách chữa trị; nhưng nếu các ông không chịu cầu nguyện, mà chỉ tin tưởng vào sức mạnh của chính mình, không đời nào các ông có thể thắng được quyền lực của ma quỉ. Đó là lý do tại sao trong công thức trừ quỉ, người trừ quỉ luôn bắt đầu bằng mệnh lệnh “Nhân danh Đức Kitô, Con Thiên Chúa, ta truyền cho ngươi phải xuất khỏi người này.”

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Thiên Chúa rất mực khôn ngoan và điều khiển muôn lòai. Chúng ta phải cầu nguyện với Ngài để xin soi sáng mỗi ngày và mỗi khi phải làm những quyết định quan trọng trong cuộc đời.

– Ma quỉ chỉ thua quyền lực của Thiên Chúa. Điều chúng hằng cám dỗ con người hãy cậy trông vào khôn ngoan và sức mạnh của mình, và đừng cầu nguyện với Thiên Chúa.

Skip to content